Người về, một mùa thu gió heo mây
Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh
Đưa tiễn người một đêm không trăng
Nói sao nên lời lòng buồn như chiều rơi
Như trong đêm khuya những buớc chân qua thềm
Gợi niềm thương nhớ vô vàn.
Người về, đường đi kết gió trăng sao
Người đi có biếtchăng trong chiều nay bơ vơ
Nghe lá thu vàng rơi bâng khuâng
Bước chân ai về chừng thời gian ngừng trôi
Như quên đêm khuya để gió xuôi theo mùa
Thầm làm ướt áo vai gầy.
Người về chiều mưa hay nắng
Sao để khói lam chiều như se chùng màu không gian
Người về dòng sông thương nhớ
Để bến vắng con đò thương mong người người hay chăng?
Người là vì sao nhỏ bé
Ta mãi ước cho lòng làm bầu trời xanh xanh
Người về lòng ta thương nhớ
Ta khẽ hỏi đưa người hay thầm người đưa ta.
Người về người về đâu nhớ ta chăng
Người ơi mỗi lá thu rơi làm ta bâng khuâng
Như áng mây chiều lam trong sương
Bước đi âm thầm lòng buồn nhưthời gian
Nghe chăng thu ơi để lá rơi chi hoài
Gợi lòng thương nhớ ai nhiều.
[Sao Rơi Trên Biển ]
Ngàn sao đến đây
Về soi sáng phương này
Đưa anh vào kỷ niệm
Em ơi anh nhớ
Ngày xưa chúng mình thường
Bên nhau nhìn sao rơi
Hôm nay anh là lính
Tàu anh đi bốn phương
Đôi khi vùng tuổi dại
Chợt về trong tâm tưởng
Anh xin . . . người yêu anh đừng khóc
Và xin em đừng buồn
Mình xa cách nhau
Dù mưa gió không còn
Nhưng sao mình vẫn buồn
Anh dâu hay biết
Thành đô vẫn lạnh nhiều
Như hôm mình chia ly
Bao la đêm biển xuống
Làm sương rơi áo anh
Trên boong nhiều gió lộng
Tàu còn đi khắp miền
Em ơi . . . biển hôm nay lạnh lắm
Và mưa bay thật nhiều
Điệp khúc
Lênh đênh . . . đài cao chiến hạm
Anh nhìn vì sao rơi
Nhắc nhớ tên em
Ngày xưa . . . anh thường ngắm sao trời
Lạc đáy mắt mỹ nhân
Mênh mông . . . trùng dương gió nhiều
Mây hẹn về nơi đây
Trắng xóa không gian
Tàu đi . . . bao ngày tháng u hoài
Để ngày mai hoa nắng
Dệt áo đẹp người yêu
Ngày mai sóng êm
Ngàn tinh tú trên trời
Đưa anh về bến nhà
Cho em thôi khóc
Và cho mắt đừng buồn
Cho môi hồng thêm tươi
Cho em thôi hờn dỗi
Đường xưa hoa lá thêu
Mây giăng đầy phố phường
Đẹp ngày vui chúng mình
Em ơi . . . dù xa xôi vạn lý
Đừng quên câu chờ mong