[Verse 1:]
Chiều tháng 7 về qua phố cũ đưa cánh hoa rơi trên lối vắng
Những kỉ niệm về em đọng lại thành mây bồng bềnh từng khối trắng
Sao trong lòng còn nhớ bóng em một người từng yêu loài hoa dại?
Những cánh hoa đung đưa trong nắng chạm vào tóc em đùa gió bay
Em có hay đường cũ ngày nào bước chân em vẫn còn in dấu
Gót chân trần vội vã chạy đi trốn những cơn mưa khắc khoải tình đầu
Mình đâu sợ những mùa mưa rơi, mưa bất chợt, mình vẫn chặt tay
Cánh hoa rơi trước gió đìu hiu, hạt mưa chiều vẽ tình thật đầy
Cửa sổ nhà bên vẫn khép hờ đôi cánh, em viết vào trong nhật kí
Những yêu thương lọt qua kẽ tay, em nắn nót từng dòng thật kĩ
Ngày gặp em đi về trên phố, mình chỉ nhìn chẳng cất thành câu
Em không biết anh vẫn hoài niệm những buổi sớm mai thức giấc cạnh nhau
Nay cửa sổ bên nhà lại mở có một người lén đặt nhành hoa
Mặc cơn mưa làm hoa héo úa người vội vàng khép cửa đành xa
Từ dạo đó em tránh con đường không còn xuống phố những chiều mưa
Tự tình này anh viết cho ai? Cơn mưa thu lại về nhiều nữa.
[Hook:]
Chờ yêu thương về ngang đời ta, chờ nắng mai rọi lên vội vàng
Chờ mãi tiếng nói dịu dàng giữa bầu trời đầy nắng chói chang
Dòng người vội đi thật nhanh, trong kí ức mình tôi ở lại
Ôm mãi quá khứ vụng dại, xem thời gian có còn chờ ai?
Tự tình này dành cho em, những ước mơ hãy còn dang dở
Tự tình này viết cho em, thời gian qua anh như thằng khờ
Tự tình không cần em biết, những hi vọng chỉ mình anh thôi
Tự tình từ tự lòng anh, nỗi nhớ vơi đầy anh đánh đổi.
[Verse 2:]
Bước chân vô tình qua góc quán xưa, ngồi lại thật lâu như ngày em đến
Mưa chiều thu chân ai vội vã ánh đèn đường đón màn đêm lên
Mưa mùa hạ trút vào lòng nỗi nhớ, ngày xa nhau hoa bằng lăng vừa nở
Anh chờ em, nghe ướt vai từng giọt ngoảnh trông phía đằng xa mưa mờ
Kể anh nghe những gì xảy ra em có bình yên hay giông bão?
Chia tay nhau em có hi vọng, có niềm vui hay ước mong nào?
Mùa thu đến chạm khẽ trước thềm, chiếc lá rơi vào ngăn kí ức
Yêu thương này gửi lại cho em, anh cất giữ cho mình bí mật
Tình phai tàn theo khúc hát biệt ly mai em chẳng trở lại nơi đây
Để nói với anh về những ngày qua, về những ước mong trong em vơi đầy
Cần Thơ em đến gửi lại cho anh biết bao nhớ thương, tình tan biến
Ninh Thuận gió lộng một ngày anh đi, nắng ghé tặng em chút an yên
Rồi một ngày mùa ngang qua phố, hẹn em cuối góc quen quán hiền
Là ngày bầu trời lại xanh ngắt, trong mắt em mùa thu đang nghiêng
Anh muốn nhìn sâu vào đáy mắt, dẫu im thinh nhưng đã nghe lòng
Tâm tư em giấu sau vạt nắng, "em ơi yêu thương có về không?"
[Hook 2:]
Thời gian có thể trôi đi, những bước chân hãy còn rất vội
Dường như mùa hè của tôi, em đã cất giữ lại mất rồi
Ngày em đi mang theo mùa xa cứ giữ lại trong chút duyên tình
Còn tôi sẽ giữ lấy em ở lại mãi mãi trong trái tim mình
Tự tình này dành cho em, những ước mơ hãy còn dang dở
Tự tình này viết cho em, thời gian qua anh như thằng khờ
Tự tình không cần em biết, những hi vọng chỉ mình anh thôi
Tự tình từ tự lòng anh, nỗi nhớ vơi đầy anh đánh đổi.