Tác giả: Thanh Trang
Ca sỹ thể hiện: Quang Tuấn
Cô Hàng Cà Phê nét môi thật tươi. Khách lạ rồi quen ghé qua ngồi chơi. Lắm anh nhìn cô buoc đi chẳng rời. Uống phin cà phê thấy tim bồi hồi. Tôi chờ nơi đây chuyến xe về xuôi. Nghe mùi cà phê ghé qua hàng chơi. Một.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Bảo Yến; Phương Thanh; Nguyên Khang
Từng giọt café rơi. Đắng lòng anh từng giọt. Mắt em màu mật ngọt. Tóc em màu café. Từng giọt café rơi. Trong lòng anh muộn phiền. Khẽ rơi từng kỷ niệm. Vào câu hát bồng bềnh. Tình yêu rôì sẽ qua. Với những chiều.
Tác giả: Nguyễn Trung Cang
Ca sỹ thể hiện: Gia Huy
Nào có gì đâu. Một sớm mai đời bỗng giăng sầu. Nào có chi lạ. Một buổi chiều hồn ta nhẹ bay như chiếc lá. Như bất chợt hương cà phê thơm quá. Khiến hồn ta rung cảm với tha nhân. Mỗi giây phút trong đời. Là một giọt cà.
Tác giả: Quốc Hùng
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường
Trời trong xanh và mắt em hiền ngồi quán uống cà phê. Và đôi môi giọng nói em cười làm con tim tôi xao xuyến. Cà phê đen giọt đắng trong đời giờ xa tôi thấy ngọt ngào. Và ngu ngơ chẳng nói nên lời thì thầm ôi quá đẹp xinh.
Tác giả: Chưa Biết
Mời anh làm tách cà phê nhé. Ngồi nhâm nhi, ven góc vỉa hè. Ngắm phố đông, dòng người trôi, gót nhẹ. Bạn bè, hàn huyên, tán dốc. Hoan ca, cười đùa. Kìa đôi tình nhân, đùa trên Phố. Dìu tung tăng, qua mấy nhịp cầu. Ố.
Tác giả: Nguyễn Đình Vũ
Ca sỹ thể hiện: Vũ Duy Khánh
Bản thân tôi những ngày qua, tôi đã đi quá xa. Có những khoảnh khắc nặng lòng. Có nước mắt chảy thành dòng. Người yêu tôi cũng chẳng muốn bên cạnh tôi thiết tha. Tôi không còn thấy mình bình thường. Bạn bè tôi cứ như thế,
Tác giả: Khánh Đơn
Ca sỹ thể hiện: Quách Thành Danh
Từng ngày từng ngày mình ta trốn cuối góc vắng. Ly cà phê riêng ta cô đơn. Không còn ai sớt chia vui buồn. Bỏ thật nhiều đường mà cà phê vẫn thấy chát đắng. Khi nhìn quanh không ai bên ta. Đắng đầu môi, đắng vào trong.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Khang Việt
Nhiều lúc nghe lòng cô đơn. Tìm đến quán cà phê xưa. Tìm trong ký ức xa xôi. Bóng một người quen. Ngày ấy ta ngồi bên nhau. Nhìn thời gian trôi qua hững hờ. Rồi ngây thơ em nói. Cà phê đắng không anh? Ngày ấy tôi thật.