Tác giả: Mai Anh Việt
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Nếu em đi chắc mang nhiều thay đổi, Tôi sẽ say dăm ba bữa không chừng, hay sẽ buồn thêm một tuần sau đó nhưng mà nhớ mấy năm ai biết được. Nếu em đi tôi đưa tôi trở về, chỉ mình tôi và
Tác giả: Chưa Biết
Bà Râu ơi, bà râu ơi, cháu muốn lên thăm bà trên núi. Bà Râu ơi, bà râu ơi, cháu muốn lên vuốt ve râu bà. Bà oai hùng như bà Âu Cơ, 50 con đang còn trên núi, bà oai hùng như bà Âu Cơ, 50 con đang sống đất.
Tác giả: Sinh Hoạt
Râu cùng ria nó chìa là chìa ra mép. Cắt đi, cắt đi kẻo dài. Kẻo rầm rì bên mép. Húp cháo nó càng thêm vướng. Đánh nhau nó lôi cả cắm. Ngày mai là ông cắt ngắn. Quyết đem mỡ trăn bôi vào. Quý gì râu.
Tác giả: Giang Hạ Lời: Lê Giang
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Mọc trong xó hẹp, âm thầm. Mấy cụm càng cua, mỏng manh. Bám víu đất lề, bên kẹt vách. Sống nhờ đường máng, hứng nước mưa. Rồi khi nắng hạ khô cằn. Mấy đọt càng cua bớt xanh. Cây vẫn giữ tình yêu cuộc sống. Nước còn.
Tác giả: Hồ Hoài Anh
Ca sỹ thể hiện: Hà Anh Tuấn
Gánh rau đôi đồng xanh và tươi. Tính sao công người ngày chăm lo. Có khi mưa về khu vườn bao la. Nhà mái là lên tầng cao. Sáng này không còn gồng gánh nữa. Ôi niềm vui đã đến rồi. Nắng mưa vơi nhẹ còn đâu nữa. Đôi hàng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đinh Hương
Một đôi quang gánh trên vai lưng còng khô xuôi ngược. Đội mưa ôm nắng thân côi nơi hè phố. Một đôi quang gánh trên vai không còn giao rau sạch. Giấc mơ nhà cao sớm hôm giờ đây tưởng là mơ. Gánh rau đôi đồng xanh và.
Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan
Ầu ơ, gió đưa bụi chuối sau hè. Chớ anh mê vợ bé, mà anh mê vợ bé. Anh bỏ bè con thơ..... Gió đưa, à ơi, gió đưa cây cải về trời. Rau răm ở lại chịu lời đắng cay. Gió đưa ơi ah ơi ah. Cây cải mà về đâu, rau răm ở lại.
Tác giả: Phương Tài
Ca sỹ thể hiện: Tốp Ca
Cho dù cho dù chờ đợi mấy đông. Cây rau má gạo nặng lòng nhớ thương. Mới nghe mới nghe em chớ vội cười. Cây rau má gạo của người xứ Thanh. Miền quê bao lụt nắng hanh. Vươn lên để sống chỉ nhành má thôi. Cứ xanh rười rượi.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Rau đắng mẹ nấu canh. Bữa cơm chiều ngọt sâu trong đáy tim. Mẹ ơi, con nhớ lắm con đò nào, trời hừng đông, mẹ tiễn con sang sông, câu dặn dò "mau lớn khôn nên người" ! Năm tháng mẹ lẻ loi. Bữa cơm nghèo chỉ chan nước.