Tác giả: Mai Đức Vinh
Em rất xa và trăng rất cao. Loài người đã tìm đến trăng. Ta chưa tìm đến em. Ơi em ! Ơi em ! Cuộc đời còn hoang phế. Mười hai ngàn dặm đường bay. Ta loài chim mỏi cánh. Ngây ngất giữa trời. Hoài vọng một giấc mơ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng
Một lần biển hát ru giấc ngủ đêm. Một lần biển êm dìu tình lên chơi với. Một lần biển khóc rơi trên môi ai. Một lần em đi biển cồn cào bão giông. Tình nào chợt đến tay ấm bàn tay. Rượu nào chẳng say, giờ chỉ mình ta.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Chưa Biết
Trời vừa bắt đầu mưa khi người không đến nữa. Phố xá như giăng tơ trên con đường nhầy nhụa. Năm tháng vẫn rầu rầu bên cuộc tình bối rối. Bao nhiêu dòng kỷ niệm trôi xiết với cơn mưa. Trời mưa, mưa từng đêm như tình.
Tác giả: Lê Mạnh Trùy
Bỗng một hôm em trở thành quả phụ. Con tim buồn ủ rũ phủ hoàng hôn. Nhắm mắt lại nghe thủy tinh đổ vỡ. Ngước mặt nhìn trời bóng tối vây quanh. Anh nằm đó lặng im lời giã biệt. Em áo tang ngất lịm mảnh hồn hoang. Cúi.
Tác giả: Đinh Việt Lang
Ca sỹ thể hiện: Uyên Phương
Sao người biết cây không sầu, không biết khóc, đá không buồn, không nhỏ lệ đêm thâu, cây không khóc sao lệ vàng rơi rụng, đá không buồn sao đá phủ rêu xanh. Cho nhau chi tình nồng, cho nhau rồi môi hồng, sao người.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Anh)
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Thái Hiền; Kiều Nga; Thanh Lan (trước 75)
Suốt một đời vẫn nhớ chuyện tình thứ nhất ôi rất êm đềm đường về quá khứ. Chuyện tình hiếm có mang đến cho đời ngọt ngào đắm đuối. Nụ cười ánh mắt, ôi những ân tình đời đời kiếp kiếp, ru giấc mộng vàng. Mối tình đầu đã.
Tác giả: Lynh Nghy
Ca sỹ thể hiện: Hương Giang
Có bao giờ trái đất dời một nửa. Để bất ngờ anh chợt ở bên em. Có khi nào mùa hạ bỗng dài thêm. Để hơi ấm cuộn mềm ru giấc ngủ. Phút bên nhau có bao giờ đã đủ. Để nhớ thương thôi gõ cửa hằng đêm. Vết thương xưa có chắn lối.
Tác giả: Nguyễn Thừa Thiên
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Thừa Thiên; Nhạc Không Lời
Về Đà Nẵng nhớ con sông nhớ mái trường xưa. Nhà em đó đơn sơ trên phố Bạch Đằng. Có những đêm bên hè quán lặng. Gió sông Hàn ru giấc mơ nồng say. Bạn bè cũ năm xưa nay mỗi đứa một nơi. Hàng cây ghế đá thân thương trông vẫn.
Tác giả: Nguyễn Phước Nguyên
Ngủ yên đi hỡi cuộc đời, như giòng sông trôi hiền hòa. Bình yên cho giấc mộng là một ngày sắp hết. Ngủ yên đi hỡi những muộn phiền, ngày mai rồi cũng trôi qua. Và xin bóng tối trở về. Nhẹ ru giấc ngủ tim ta. Ngủ yên đi hỡi.