Tác giả: Lê Thống Nhất
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hà
Đã gọi sông Lam thì khi mô không xanh? Nhớ về Trường Vinh thì lâu ni vẫn về. Về càng nhớ những kỉ niệm ngày xưa. Về càng nhớ những người thầy năm xưa. Những ông đồ từng rạng danh xứ Nghệ. Mà đời nay vẫn sáng ngời quê.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Thái Thanh; Khánh Ly
Có bà mẹ đi tìm con trên đỉnh đồi lan trắng. Có bà mẹ đi tìm con trong động hang lan vàng. Có bà mẹ đi tìm con bên bờ sông Lam tím. Có bà mẹ đi tìm con trong thung lũng cỏ hoang. Trên đỉnh mùa Xuân, mẹ ta thương cả rừng.
Tác giả: Thuận Yến
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo; Thu Hiền
Đi khắp phương trời vẫn nhớ tới quê hương. Người về đây thăm làng Trù quê mẹ và làng Sen quê cha. Xúc động bồi hồi người rơi giọt lệ, thương mái nhà tranh thương đất mẹ nghèo. Đi suốt cuộc đời mới về thăm quê hương, gặp.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo; Tố Nga
Một khúc dân ca, sâu lắng quê nhà, đêm sông Lam dạt dào sóng nước.ơ. Vọng câu đò đưa,ơ.ơ.ơ.ơ. tình người mộc mạc. Bát ngát nhớ thương,ơ,hờ. mà thoảng hương giữa đờị. Đêm trăng lên Nghe tiếng. Đò đưa ngân rất gần,
Tác giả: Võ Văn Di
Ca sỹ thể hiện: Đăng Thuật & NSUT Anh Phương
Người đi về núi Hồng Lĩnh, kẻ ngươc xuôi dòng Lam Giang. Ai qua lại chợ Mới Trang, vui chuyến đò ngang tưng bừng Cửa Hội. Nhớ những ngày bom đạn dội. Đời một nắng hai sương. Đôi bờ trọn một tình thương. Mối tình quê hương.
Tác giả: Đinh Quang Hợp
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo; NSUT Anh Phương
Ơ... hò… Ai biết nước sông Lam răng là trong là đục. Thì biết sống cuộc đời răng là nhục là vinh. Thuyền em lên thác xuống ớ... ghềnh. Nước non là nghĩa là tình ai ơi. 1. Hò ơi dô khoan như sóng trào dâng. Nghệ An đứng.
Tác giả: Sakya Sông Lam
(Tặng những người bạn tù). Mẹ ơi! Con biết lỗi rồi. Ngồi đây con tỏ ngàn lời ăn năn. Xưa nào phải cảnh khó khăn. Nhưng con lại kẻ siêng ăn nhác làm. Thấy của lạ, trỗi lòng tham. Đánh liều trót lọt cũng tam tứ lần. Cứ như.
Tác giả: Nhạc Ngô Sỹ Ngọc, thơ Trần Quốc Anh
Ca sỹ thể hiện: Anh Quý; Thanh Tài
Tuổi thơ anh mẹ ru bên cánh võng. Gió đung đưa cây khế sau nhà. Để người đi mang nỗi niềm thương nhớ. Ôi quê nhà muối nắng hai sương. Ơi quê mình nhút mặn cà chua. Có bao giờ anh viết được vần thơ. Trước mắt anh là.