Tác giả: Ưng Lang
Đông về trời buồn vương gió mưa, buốt cánh chim xa mờ. Tơ sầu về tràn dâng chốn xưa, khói lướt mây trôi lững lờ. Tan rồi mộng ngày xanh sớm phai, sóng nước cách xa vời! Âm thầm chiều đông mưa nhớ ai, đau nhìn.
Tác giả: Cô Phượng & Văn Tùng Vân
Ca sỹ thể hiện: Giang Tử; Mai Quốc huy
1. Mất em, tim anh tan nát. Tiếng đàn đã trở nên lạc lỏng, đơn điệu. Để làm chi cây đàn gợi nhớ. Giận em, anh đã trở thành người đập vỡ cây đàn. Anh đập vỡ cây đàn, giận cuộc tình bỗng chia phôi. Như đập vỡ tim.
Tác giả: Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Mai Hương
Lòng tê tái vương nhớ nhung. Người chinh phu với sầu đông. Thuyền không bến lắng trôi tới đâu. Ðưa đón ai xa ngừng bến nào. Thầm reo rắc chi sầu nhớ. Giòng sông xanh trôi lững lờ. Lạnh lùng ngân khúc hùng ca. Người.
Tác giả: Phan Huỳnh Điểu
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Tú; Chưa Biết; Thu Hiền; Phi Thúy Hạnh
Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm. Chứ rượu Hồng Đào, chưa nhấm mà đã say. Lời hát xưa nghe sao thấm đượm tình. Xao xuyến trong tim mình. Con chim cũng bay về đậu. Nghĩa nặng tình sâu đồng xanh lúa khoai. Bốn mùa tươi màu đất.
Tác giả: Nguyễn Quang Thắng
Có ai về Miền Trung những ngày mưa bão dâng. Nước lên ngập cành cây, nước lên ngập mái nhà, cuốn trôi đời mong manh... Những con người Miền Trung hiên ngang tựa núi rừng Trường Sơn. Những đau thương chất chồng, Miền Trung.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Mẹ già còn thấy con không ? Hay là chỉ thấy sầu đông nhạt nhòa. Trọn đời lệ đổ máu sa. Đến bây giờ ... Biết bao giờ ... Mẹ ơi. Bọt bèo lây lất muôn nơi. Ngọn đèn leo lét thương ơi. Mẹ già nặng trĩu nhớ thương. Bây.
Tác giả: Y Văn
Ca sỹ thể hiện: Thái Châu & Phương Hồng Quế
Ôi,cuộc đời đầy phong ba giữa lòng người. Lệ sầu chia ly buồn tê tái. Ly rượu này đầy thương đau tấm hình hài. Thu man mác buồn mùa thu ơi. Thôi anh đừng nhắc nữa làm gì. Từng nẻo đường in hình bóng chung.
Tác giả: Thái Thịnh & Tùng Châu
Ca sỹ thể hiện: Bảo Hân & Dương Triệu Vũ
Chiều đã tới và mưa đã rơi đây đó sầu dân đầy vơi. Bờ bến cũ đón nhau về đây sao thấy mơ hồ khói mơ. Cố níu lấy dáng xưa thân thuộc dương như xa vời chốn nao. Mong ước xưa dã không trở lại, đã không còn chi với.