Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Về đâu em ơi em lạc bước giữa đời trôi. Màn đêm buông lơi em lặng lẽ tấm thân gầy. Em mang cho người lời ngọt môi phút cợt đùa. Người trao đến em bao lời chê chán mỉa mai. Ngày em ra đi xa làng quê mái nhà tranh. Mẹ cha.
Tác giả: Lê Bảo Bình
Ca sỹ thể hiện: Lê Bảo Bình
Màn đêm buông xuống. Căn phòng lạnh lẽo. Anh thấy cô đơn. Anh thấy mỏi mệt và anh nhớ về người. Anh nhớ nụ cười của em. Chạy theo những cuộc vui xa hoa thâu đêm. Và em đã quên đi tình yêu anh trao em. Để giờ đây em mãi bước.
Tác giả: Quy Sắc
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Khổ sở nhứt là giờ dâng cơm nước. Em phập phồng từ tiếng nói của mẹ với em chồng. Không bao giờ được khen tiếng ngọt ngon. Chỉ nghe cá mặn cơm khô canh lạt. Em lặng thinh nghe mẹ dằn mâm xán bát. Mặc cho nước mắt tuôn.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang & Thái Hiển
Người đi trong mùa Đông. Lòng bâng khuâng như làn sương. Theo người phu đi dọn xác chiến trường. Người phu sau thời gian. Một trăm năm đã gần xong. Anh bình tâm đi lượm xác trên đường. Những xác úa một thời. Có bóng.
Tác giả: Bảo Chinh
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà (beat); Quang Hà
Em thân yêu giờ đây có lẽ là em. Đang không vui cũng giống như anh lúc này. Đau anh đau vì lời nói lúc giận nhau. Như trẻ con không chút nghĩ suy cạn lời. Một ngày buồn vắng em ôi một ngày sầu. Một ngày sầu nhớ em ôi.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hoàng
Anh biết một ngày tình mình. Rồi cũng thế dở dang mà thôi. Em cùng ai đường vui sánh đôi. Anh ngậm ngùi dõi mắt nhìn theo. Anh biết thôi buồn làm gì. Đời anh với trắng đôi bàn tay. Em đài trang giàu sang gấm nhung. Lỡ.
Tác giả: Phan Luân
Ca sỹ thể hiện: Dương Hồng Loan
Phận là người con gái khi sinh ra mang kiếp con nhà nghèo. Phận là người con gái khi gặp nên tuổi thơ không ấm êm. Phận là người con gái nơi xứ quê cỏ cháy khô nên đồng. Phận là con gái 12 bến nước biết bến nào đục.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( ltvt , ntvv ). Thôi đành khép lại mối nồng ân. Chẳng đặng làm sao thể níu gần. Ngọt ái bao ngày ươm bỗng vỡ. Thơm tình mấy đoạn kết nào ngân. Niềm tin xõa lấp duyên sầu đọng. Nỗi nhớ hằn loang nghĩa nhạt dần. Chấp nhận.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Phan Thiết buồn , lẻ bóng chỉ mình tôi. Níu trái đắng từng hồi len dạ khảm. Đời bạc bẽo muôn ngày qua đeo bám. Quấn quyện hoài cũng chẳng dám thở than. Phan Thiết nay , bao xót tủi dâng tràn. Đớn phận hẩm miên man niềm tin.