Tác giả: Nguyễn Nhất Huy
Nhớ chiều nào nơi đây. Đứng dưới mái hiên trường này. Trộm nhìn em thơ ngây. Mái tóc chấm ngang bờ vai. Em thường nhìn mây bay. Nhưng nào đâu biết đâu biết. Mỗi khi em tan trường về. Anh bên đường làm cây si. Cuối con.
Tác giả: Phương Uyên
Ca sỹ thể hiện: Tóc Tiên & Mai Tiến Dũng
Đừng, nói thêm dù một câu cũng. Đừng, nắm tay dù một giây cũng đừng. Chẳng có chi ngăn được đôi chân này ra đi. Xin vẫy Chào, tiếc thương làm chi nữa hãy. Chào, tháng năm buồn ơi xin vẫy. Chào, ngày dài gặp nhau sao chán.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mộng Thi; Giáng Thu
Đêm qua có người sang dạm hỏi em. Mẹ em xem ra vẻ như thuận lòng. Khi đưa khách về mẹ nói. Mẹ xem người ta danh giá. Giờ con mẹ liệu tính ra sao. Em không nói gì cuối đầu đứng yên. Lệ tràn hoen mi nức nở nghẹn ngào.
Tác giả: Tống Hữu Hạnh
Có nhiều khi không muốn quay về. Và cũng không có nơi nào muốn đến. Tôi lắng nghe như có người đứng gọi. Bỗng giật mình trong giấc mộng nửa đêm. Bỗng kinh hoàng như người quên mất tuổi tên. Có nhiều khi lòng như biển.
Tác giả: Lynh Nghy
Ca sỹ thể hiện: Thụy Long
Thơ: Tường Nguyễn. Có thể không đủ lớn. Để lấp đầy vết thương. Xin em dòng nước mắt. Xua tan những tủi hờn. Hạt mưa làm nên tội. Hanh hao dáng em gầy. Chiều se lạnh nỗi buồn quyện lẫn vào mây. Có thể không còn nữa. Để.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Linh (beat); Phương Linh; Thanh Trúc
Lặng yên căn gác, lặng yên vầng trăng. Lặng yên thơm ngát môi hồng thật trong sáng. Ánh mắt bên ô cửa sổ cứ thao thức mong chờ, cơn gió lạ. Ngủ ngon a nhé tình yêu của em. Và ngày mai sẽ ngọt ngào những ước hẹn. Phải làm.
Tác giả: Chưa Biết
Vì ham mê giàu sang, em bán đi hạnh phúc đời mình. Rồi em theo cuộc chơi, mà chẳng ai xem là cao quý. Để hôm nay mình em, thầm khóc cho quãng đời tăm tối. Em đã mang căn bệnh thế kỷ. Ngồi trong đêm quanh hiu, em tiếc.
Tác giả: Nguyên Hồng
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hải & Ngọc Huyền; Ngọc Lan
Đừng buồn nữa em, than khóc mãi càng nặng sầu. Tình mình đã trôi theo nước cuốn qua chân cầu. Một lần dở dang mang đau đớn đến trọn đời. Mộng đầu khó vơi, xanh xao nhuốm trên làn môi. Đừng hờn trách nhau cho số kiếp.