Tác giả: Hà Nhật Linh
Giữ được không em, mặt trời hồng rực rỡ. Khi buổi chiều hăm dọa bước chân đi. Còn lời chia tay dài hơn nỗi nhớ. Muộn màng rồi tiếng gió tiễn ai về. Giữ được không em tình đã muộn. Những yêu thương khoảng cách cũng dần.
Tác giả: Trường Huy
Ca sỹ thể hiện: Phương Hồng Quế; Ngọc Huệ; Cam Thơ
Tình là con tim lưu luyến, khi trông thấy em. Tình là con tim xao xuyến, khi tay nắm tay. Tình là bao nhiêu mong nhớ, khi vai kề vai. Tình là muôn tia nắng ấm cho quên giá băng. Tình là bông hoa tươi thắm xin trao đến.
Tác giả: Nguyệt Ánh
Ca sỹ thể hiện: Nguyệt Ánh
Trả ta sông núi, sông núi này là của dân ta. Sông núi này của mẹ của cha. Máu anh em tô đậm sơn hà. Hồn thiêng sông núi đời đời tiếp nối. Núi sông này là của chính ta. Trả ta sông núi từng dãy núi phía đông Trường Sơn.
Tác giả: Trịnh Lam
Ca sỹ thể hiện: Trịnh Lam
Hãy uống đi với ta, tình ơi, hãy uống với ta. Cạn chén say với ta, ta buồn tình có vui đâu bao giờ. Hãy uống, uống quên sầu, quên đắng cay. Hãy uống, uống quên đời còn bao gian dối. Ngồi xuống đây với ta, tình ơi, ngồi.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Dân ta đã bao nhiêu năm. Lòng chìm sâu ước mơ hân hoan. Nhìn rừng phơi xác thân anh em. Nhìn trái tim rơi theo đại bác. Thịt người cho thú nhai ngon. Mẹ cha tóc khô như rơm. Chờ đàn con đã đi bao năm không về. Đứa về.
Tác giả: Ngô Mạnh Thu
Ca sỹ thể hiện: Diễm Chi & Ngô Mạnh Thu
Trên lưng mây cao anh nhìn vào lũng sâu. Con sông quanh co ôm trọn vùng đất nâu. Những cánh đồng im lìm vẫn nằm đó. Những con đường dẫn đưa vào thành phố. Sương khói dâng lên. Mây trắng đua chen sau cánh nhung êm. Bay.
Tác giả: Lê Tín Hương
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Ta buồn ta một mình. Ta buồn cho cuộc tình. Ta buồn khi ngồi nhìn chiếc bóng chênh vênh. Ta buồn nói hẹn thề. Ta buồn câu từ tạ. Ta buồn thương cuộc tình như lá thương cành. Này em hỡi yêu thương như mặt trời. Làm.
Tác giả: Ngọc Loan
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng; Hoàng Nguyên
Khi ta buồn sầu. Từng giọt hạnh phúc ở tận chốn nao. Khi ta rơi lệ. Nhìn đâu cũng thấy trống vắng trong tim. Khi ta chán chường. Nhìn đâu cũng thấy chỉ còn quạnh hiu. Khi ta mỏi mệt. Chỉ còn cơn gió khiến ta thêm.