Tác giả: Thanh Hồ
Ca sỹ thể hiện: Thanh Hồ
1- Con vẫn Ở bên người. Cho dù cách xa muôn dặm đường. Đề nghe tiếng người nghẹn ngào. Việt nam ơi trong cơn hấp hối. Từng phận người tha hương. Từng phận đời đau thương. Từng phần đất quê.
Tác giả: Mai Đức Vinh
Biển rất gần và cũng rất xa. Gần như đời mẹ tuổi bôn ba. Xa như mơ ước em vừa chớm. Vời vợi mà sao vẫn đậm đà. Biển dịu hiền và dễ giận hờn. Dịu hiền như thuở mẹ tha hương. Giận hờn như lúc anh biền biệt. Đau đáu.
Tác giả: Danh Thiệu
Ca sỹ thể hiện: Danh Thiệu
Chiều vàng bơ vơ nhặt cánh thu rơi bên thềm. Chiều vàng chơi vơi giọt nắng bên trời lẻ loi. Chiều vàng tha hương gửi cánh chim bay về đâu. Nhớ ai trong chiều nay nhớ thương ôi đầy vơi. Nhớ dáng em hiền đi về trong nắng.
Tác giả: Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Lờ lững đôi chim giang hồ bay, về phía chân trời xa khuất mây. Mờ xa cánh chim vẫn tung bay, vào nơi mênh mông gió chiều nay. Ngày tháng êm đềm dần dần qua, thuyền khách phong trần trên bến xa. Buồm nâu thoáng lên.
Tác giả: Jack
Ca sỹ thể hiện: Jack & K-ICM
Đừng khóc như thế xin đừng khóc như thế. Bao nhiêu niềm đau chôn dấu mong ngày sẽ trôi mau. Đời phong ba, độc thân bước chân Sơn Hà. Buổi sáng hôm ấy khi còn trắng sương bay. Ta như là gió phiêu lãng mang hành lý thương.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Tôi trở về chiều nay xóm vắng. Má đời xưa vẫn đứng trong chiều. Bầy vịt nhỏ kêu khi chiều xuống. Giậu hoa vàng vẫn đẹp phiêu phiêu. Tôi trở về chiều ba bốn bận. Giấc mơ thường chỉ có bấy nhiêu. Tôi ướm hỏi bạn đường.
Tác giả: Hữu Xuân
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh
Ðừng gởi lời buồn từ Huế làm xót lòng người tha hương. Ðêm tối nhìn sao bốn phía, bà con lưu lạc mấy phương. Ðất thơ bao mùa mưa lụt. Ai đang bì bõm bên đường những đêm bão trời khắc nghiệt. Gió thu lại về sông Hương.
Tác giả: Chưa Biết
Nơi xứ lạ quê người ,ngày tháng buồn trôi. Tối mặt đi làm. Cuộc đời tha hương nhiều khi vất vả. Ngày tháng tất tả. Kiếm kế sinh nhai. Ôi số phận con người ai biết đc đâu. Sướng khổ thế nào. Hãy luôn vững tin đừng có.
Tác giả: Chưa Biết
Lại một người nữa bước chân ra đi. Bỏ lại khoảng trông chờ vơ trong đời. Mình ta trên bến trông xa khơi xa. Chiều về dần buông chìm theo câu hát. Biết bao giờ còn được thấy nhau. Phố hoang buồn, giờ người ở đâu. Ôi,