Tác giả: NGUYỄN VĂN THƠ
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Lan
NGUYỄN VĂN THƠ. Biết Người Còn Nhớ Hay Quên. ( Hồn Thu ). Thơ Tuyền Linh. Nhạc Nguyễn văn Thơ. Tiếng hát Quỳnh Lan. Vàng bay nhuộm nẻo tà dương. Hồn ta xác lá ngập đường chiều Thu. Chờ Người vàng giấc.
Tác giả: Nhạc Bùi Quang Ân, thơ Đỗ Quyên
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh; Thụy Vân
Ai đã nói Trường Sa không có mùa. Chỉ có nắng mưa và gió bão. Chưa đến đảo xa làm sao em hiểu. Nơi ấy bốn mùa ăm ắp yêu thương. Hà Nội mùa này bằng lăng tím vấn vương. Bên phượng thắm hạ nồng nàn hương nắng. Đêm Trường Sa.
Tác giả: Đan Thọ
Chiều nay. Khi đoàn quân ra đi. Bao chàng trai anh dũng. Vui ca dưới nắng vàng. Tiếng ca say mơ mong hồn nước. Vang lên muôn lời nói. Chiến đấu cho nhà Nam. Giờ đây. Khi đoàn quân ra đi. Muôn bàn tay chia ly. Theo.
Tác giả: Nhạc Thái Hoàng, thơ Vinh Nghi
Ca sỹ thể hiện: Anh Tôm
Vì em đó, anh bỗng thương nắng nhạt lung linh. Thương những chiều mưa chợt đến long lanh. Buổi gió đùa, trên sóng mắt vô tình. Hồn thi sĩ, vì em vương vấn mãi. Vì cô bé, anh làm thơ vụng dại giữa đêm. Thích nhạc buồn dù chưa.
Tác giả: Nhạc Vinh Nghi, thơ Lưu Vĩnh Hạ
Chiếc áo dài màu trắng. Ngập ngừng nón nghiêng che. Con đường ngập hoa nắng. Đẹp bóng dừa Bến Tre. Lắc lư xe thổ mộ. Nhịp đều theo tiếng chuông. Thẹn thuồng bậu mắc cỡ. Chèn ơi quá dễ thương. Qua cây cầu Bến Đá. Xanh.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Thanh Cảnh, thơ Thích Nhất Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Xuân Phú; Diệu Hiền
Cài một hoa trắng thương tiếc Mẹ cõi vĩnh hằng. Còn Mẹ hôm nay bông hồng này cài áo em. Em ca hát đi Em sung sướng đi trong tình thương của Mẹ. Trong diễm phúc còn Mẹ kính yêu. Mẹ yêu như xôi nếp một Ngọt ngào như đường.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Như Mai; Quốc Đại; Sơn Ca; Mỹ Huyền; Thanh Thư
Tôi yêu, yêu cô con gái với mái tóc huyền, má lúm lúm đồng tiền với nốt nốt ruồi, ruồi duyên, người hay bỗng tiên tiên nơi địa đàng. Tôi yêu tiếng nói lẳng lơ ... làm sao mà êm, êm thế, phải chăng lời thơ trong gió, tiếng.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Sơn Ca; Hương Lan; Như Mai; Mỹ Huyền
1. Tôi yêu, yêu cô con gái. Với mái tóc huyền. Má lúng, lúng đồng tiền. Với nốt nốt ruồi, ruồi duyên. Người hay tiên, bỗng tin nơi địa đàng. Tôi yêu, tiếng nói lẳng lơ. Làm sao mà êm êm thế. Phải chăng lời ru trong.