Vì em đó, anh bỗng thương nắng nhạt lung linh
Thương những chiều mưa chợt đến long lanh
Buổi gió đùa, trên sóng mắt vô tình
Hồn thi sĩ, vì em vương vấn mãi
Vì cô bé, anh làm thơ vụng dại giữa đêm
Thích nhạc buồn dù chưa biết nghĩa yêu
Hay suy tư ngồi lặng lẽ trong chiều
Như thi sĩ đang tìm vần thơ lạc
Nhưng một sớm vườn tương tư bỗng khép
Vì dấu yêu xưa vội bước vào đời
Bỏ lại sau lưng, từng vạt nắng chơi vơi
Vương hờn dỗi trên bong đời lặng lẽ
Xa vời quá, ngày anh chưa dám nói
Để dấu yêu kia vội bước vào đời
Bỏ lại sau lưng từng vạt nắng chơi vơi
Qua khung cửa, còn in bóng tôi
… Qua khung cửa, còn tôi với tôi