Tác giả: Tuấn Nguyễn & Bùi Lê Văn
Về đi anh, về quê đi anh nhé. Nơi mà ta cất tiếng khóc chào đời. Nơi ngày xưa nghe câu hát ầu ơi. Bên cánh võng, Mẹ ngồi ru anh ngủ. Về đi anh, ngồi lại ôn quá khứ. Cuộc sống quê nhà dẫu vẫn long đong. Về đi anh, về quê.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Lệ Quyên
Khi biết em mang kiếp cầm ca. Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát cho người người bỏ tiền mua vui. Hỏi rằng anh ơi: Còn yêu em nữa không. Đừng nói nữa em ơi. Xin đừng nói nữa làm gì. Anh nghĩ rằng. Đời người ca sĩ đáng thương.
Tác giả: Bùi Caroon
Ca sỹ thể hiện: Bùi Caroon
Xe hết xăng nên dừng bên kia đường. Cà phê quán cóc ngồi nghe chuyện nhiễu nhương. Trong xóm kia có người mới theo chồng. Một hai ba bốn ngày, dường như mới đây. Không ai quan tâm một người đàn ông lạ lẫm. Chỉ góc phố.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Mai Tuấn; Beat (Beat Nam); Beat (Beat Nữ)
Đạo phật là đạo từ bi. Giúp người giác ngộ lương tâm nhẹ nhàng. Đạo phật quý báu vô vàng. Là liều thuốc trị muôn ngàn khổ đau. Đạo phật giải thích vì sao. Chúng sanh lận đận lao đao luân hồi. Đạo phật đạo của muôn.
Tác giả: Lê Kim Khánh & Phố Thu
Năm nơi tiền đồn mơ trắng đêm. Hỏa châu sáng rực hơn ánh đèn. Đọc thư em viết trong đêm buồn. Thuở ai đang say giấc nồng. Mà ai đang ước mơ chi. Đời lính nhiều lần quên ước mơ. Chỉ mong có ngày vui thái hòa. Niềm tin chan.
Tác giả: Truyện Ngắn & Nguyễn Ngọc Ngạn
Ca sỹ thể hiện: Phần 01; Phần 02
Truyện ngắn xoay quanh. Những tính toán đời thường của một cặp vợ chồng. Với những ham muốn thực dụng cho cuộc sống... Vì những tính toán đời thường cho miếng ăn thu nhập. Mà họ quên đi mất giá trị đích thực của cuộc.
Tác giả: Chưa Biết
Quay bước đi em ơi, thoát xa vòng tội tình. Làm kiếp chung chồng có ai hằng mơ ước. Em vốn trông kiêu xa, thướt tha và dịu dàng không đành lẽ gì lại đi làm vợ bé. Rồi đây một khi bị bỏ rơi, em phải chịu đắng cay tủi hờn.
Tác giả: Hữu Lộc
Ca sỹ thể hiện: Đình Nguyên
Ngậm ngùi thân lá mục, rớt xuống hồ thu xưa. Em ngồi bên song nguyệt đàn mấy ngón tay mưa. Trên nhánh cây tiền kiếp, chim nhỏ máu luân hồi. Có bao giờ em biết, ta buồn không hé môi. Em xanh lời mơ hoa, đau lòng ta một.