Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Đăng Khôi; Đàm Vĩnh Hưng; Quách Thành Danh; Khánh Hà
Nhắc chi ái ân cũ. Quá xa xôi rồi. Mơ gì hương nguyện xưa. Đã rã tan. Nhớ gì bao trăng cũ. Úa theo mây vàng. Thương gì con thuyền xưa. Đã rẽ ngang. Có những mắt môi ấy. Khó quên nhau trong đời. Xa người trong.
Tác giả: Nguyễn Thanh Sơn
Giọt nước mắt kia. Xóa hết ưu phiền. Nuối tiếc trôi dần theo thời gian. Chìm trong bóng đêm. Cơn gió vô tình. Mang đến trong đời dáng người xưa. ĐK:. Cơn mưa lang thang chốn yên bình. Cuốn trôi đi ,trôi đi niềm.
Tác giả: Phương Uyên
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng & Thanh Lam
Giờ vắng anh bên em thế gian đổi thay. Tình rớt rơi theo từng lá khô mùa thu vương vấn. Mắt ướt hoen mi buồn vương theo khói mây. Phố vắng đơn côi tình còn lại gì. Ngước mắt ra trông đời là ngày sầu. Sẽ mãi quanh em.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Phi Hùng
Thuở ấy anh còn mộng mơ, thuở ấy anh là người em đắm say, mà vì sao ngày xưa ấy anh không biết câu tình yêu, và giờ đây không gặp người nữa, để anh đêm đêm ngồi thương nhớ em và tại sao ngày xưa đó không nói yêu em, vì.
Tác giả: Lê Quốc Dũng
Ca sỹ thể hiện: Quách Thành Danh
Đêm nay lang thang ..trên con đường vắng.. Bao nhiêu cô đơn đau thương tâm tư sầu lắng .. Khi ta yêu nhau ..thoáng nghe thiết tha. Khi ta xa nhau ..là những xót xa. Quên nhau đi ..cho dù lòng vẫn nhớ. Yêu nhau chi.. khi.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Nơi đây mình anh mãi chờ trong một hình bóng, tình này mãi mãi anh trao về em không nhạt phai, em ơi mai này cho dù ta có cách xa, tình anh đó bao nhớ thương trao về em. Con tim thở than khóc hờn ghen theo ngày.
Tác giả: Thuận Yến & Thanh Lam
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lam
Anh ra đi để nỗi đau ở lại. Anh xa rồi em bãi vắng đơn côi.. Một tiếng khóc trẻ thơ rơi, khiến hồn ta nát tan. Còn ánh mắt cứ theo ta đi mãi, với thời gian bến bờ xa vời. Đến một ngày.. Em giật mình ngoảnh lại.
Tác giả: Vũ Thái Hoà
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan (trước 75)
PK 1. Mây hững hờ, trôi trên làn tóc. Gió trăng nào dệt lên ứơc mơ. Ngừơi mình yêu, nay không còn tới. Để vỗ về mình lúc đợi mong. PK 2. Môi mắt nào đong đưa hờ hững. Nhớ thương nhiều, càng thêm đớn đau, lời tình.