Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em trở về nơi phố cũ không anh. Bao cảm xúc tròng trành len nhịp thở. Lời ước hẹn lúc xưa người chẳng nhớ. Để mình ta dang dở mối tơ sầu. Tự khi nào ái nghĩa bỗng chìm sâu. Nghe rệu rã xen một bầu tâm sự. Ai thấu được nỗi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tôi ao ước sẽ có ngày gặp gỡ. Một bóng hình luôn ngự ở trong tim. Tháng năm trôi tiếng nghĩa chẳng đắm chìm. Mà cứ vẫn khắc ghim hoài tâm trí. Tôi khao khát chút ân nồng thắm vị. Để tình xưa không hoang phí nhạt.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Nở nụ cười cho cuộc sống bình yên. Xóa tan khối ưu phiền còn lắng đọng. Giữa cõi thế bớt sầu vương lạc lõng. Vẫn đợi chờ ước vọng khoảng trời yêu. Mãi vui tươi dẫu trắc trở muôn điều. Chỉ thầm nhủ chớ xiêu hồn rũ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đến một ngày ta bỗng lướt qua nhau. Bao kỷ niệm chợt nhạt màu phai lãng. Đời ảo não suốt năm dài đoạn tháng. Rũ hương tình dĩ vãng một thời xa. Anh thấy chăng khóe mắt đẫm lệ nhòa. Vì luyến tiếc nồng ân đà vụn vỡ. Em đau.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em cũng chỉ mang tên «loài hoa dại». Phận thấp hèn đâu sánh lại hồng nhung. Chẳng dám mơ ngày hạnh phúc tương phùng. Đành ấp ủ mối tình chung thầm lặng. Năm tháng rộng phai tàn theo mưa nắng. Luôn âm thầm gánh nặng nỗi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Muốn gửi lại chân tình người tri kỷ. Nhưng ngại ngần rồi suy nghĩ đắn đo. Bao phiền ưu khiến ruột rối tơ vò. Đêm dần xuống ngồi buồn xo khóc lặng. Muốn gửi lại những canh trường quạnh vắng. Cho cõi lòng bớt trĩu nặng sầu.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh xa rồi bất giác chẳng bình yên. Tâm lãnh cảm đâu dịu hiền như trước. Suốt năm tháng cũng làm sao hiểu được. Chắc là do vết xướt quặn tim hồng. Em bây chừ tựa cơn gió mùa Đông. Say giá buốt quên ấm nồng mát ngọt. Bởi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Sao mãi nhớ những gì làm ta khổ. Giấu nỗi niềm loang lỗ ở trong tim. Ôm cô đơn bởi hạnh phúc đắm chìm. Luôn mặc cảm đâu dám tìm duyên mới. Chẳng nguời hiểu yêu thương không thể với. Nghẹn tâm hồn cứ nghĩ ngợi mông.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Biết kiếp này chẳng được ở bên nhau. Nhưng tim mãi nghẹn ngào gom thương nhớ. Đời cay đắng bao lần duyên trắc trở. Vẫn ấp ôm nghĩa nợ vốn xa rời. Anh đâu còn tha thiết cận kề tôi. Quên kỷ niệm một thời mình đã có. Quay.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em chẳng còn lộng lẫy như ngày xưa. Thời đôi tám má hồng vừa độ chín. Làn môi thắm tóc đan dài óng mịn. Biết bao chàng lặng nín dõi trông theo. Phận nữ nhi ôm số mệnh bọt bèo. Nên trắc trở bám đeo hoài chẳng dứt. Nhiều lúc.