Tác giả: Đài Phương Trang & Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Thanh Trúc & Cát Lynh
Hôm chia tay chiều chủ nhật. Anh bảo rằng tuần sau anh đến. Hái một nụ hoa xinh xinh màu tim tím. Anh cài lên mái tóc thề rồi hẹn tuần sau. Khi hoa mười giờ nở, anh sẽ đến thăm em. Em trông chờ từng phút,
Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Quang Lê & Nguyên Lê
1. Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi. Gác nhỏ đèn le lói, bóng dáng in trên tường loang. Anh gối tay tôi để nghe chuyện xưa cũ. Gói trọn trong nỗi nhớ. 2. Tôi muốn hỏi, có phải vì đời chưa.
Tác giả: Trúc Phương & Thanh Sơn & Lê Dinh
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Hoàng Lan
Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng. Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không. Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi. Trong xuốt cuộc đời tương lai trả lời thôi. Một.
Tác giả: Trịnh Nam Sơn
Ca sỹ thể hiện: Thanh Trúc & Trịnh Nam Sơn & Lâm Thuý Vân
Và mùa đông lạnh lùng buốt giá. Nỗi cô đơn riêng mình ta. Và mùa đông một trời trắng xoá. Cho tâm tư bao tháng ngày qua. Đời còn nhiều nhung nhớ. Cho dù tình mình đã lỡ. Vẫn mong cho bóng người quay về. Về.
Tác giả: Trúc Phương & Thanh Sơn & Trịnh Hưng
Quê em nắng vàng nhạt cô thôn. Vài mây trắng dật dờ về cuối trời. Bâng khuâng tiếng hò qua xóm vắng. Khói lam buồn như muốn ngừng thời gian. Một chiều anh mới đến. Bóng dừa nghiêng gió ru thềm. Tìm về đôi cánh mầu.
Tác giả: Trúc Hồ
Ca sỹ thể hiện: Quốc Khanh
Ngày em bỏ anh. Thế gian tưởng chừng vỡ tan. Ngày em bỏ anh. Lấy đi theo một trái tim. Còn đây mình anh. Với xác thân giờ mất đi. Linh hồn chìm trong vực sâu. Ngất ngơ biết đi về đâu. Ngày như là đêm. Ước mong em về với.
Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy; Lê Hải Đoàn; Thanh Thúy
Mình gặp nhau như lúc mới quen ban đầu cớ sao anh ngập ngừng. Nhà tôi đơn côi mời anh ở lại. Kể chuyện tha hương chưa lần phai nhớ thương. Mang tâm sự từ thuở thiếu đôi tay mềm biết nơi nao mà tìm.
Tác giả: Trúc Phương & Thanh Sơn & Anh Việt Thu
Ca sỹ thể hiện: Duy Trường
Đường thương đau đày ải nhân gian. Ai chưa qua chưa phải là người ! Trong thói đời, cười ra nước mắt ! Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu. Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao, còn gian dối cho nhau. Tôi đếm thời gian trên.