Tác giả: Trần Thiên Hùng
Ca sỹ thể hiện: Hồng Vân & Thiên Hùng
1-ADV (-----) Bên tai (xg). Ta nghe (xg) dập dồn tiếng trống (cống). 2- Giữa hoàng hôn (liu) gió đưa lồng lộng (cộng). Người lực kiệt (xự) ngựa mỏi vó câu (xê). 3-(-----) Mỵ Châu (xê). Con hãy (cống)___ ngăn dòng châu lệ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mai Thiên Vân
Như một vầng trăng. Vầng trăng tuyệt vời. Muôn ngàn tia sáng. Lung linh chốn thiên cung. Muôn ngàn đoá hồng. Khoe màu đẹp xinh. Hương băng trinh. Say đắm trong tình người. Maria trinh vương mến yêu, mẹ ơi. Con say sưa cung.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sỹ thể hiện: Diệu Hiền; Xuân Phú; Dzoãn Minh
Ngoài song gió ru nắng thu vàng dần tàn. Thuyền xuôi nước thu mái êm êm nhẹ lướt. Gió cuốn lá vàng rơi ngập ngừng lối qua. Nhớ bóng dáng em xưa dịu dàng thướt tha. Tóc mây buông dài thoảng hương nay đã xa. Nhặt chiếc lá.
Tác giả: Phương Uyên
Ca sỹ thể hiện: Như Ý
Có tiếng sáo vi vu vang trong làn gió. Có những chú bé ngây thơ vẫn đang ngồi đan ước mơ. Có những chiếc lá rơi rơi nhẹ vương gót chân đường vắng. Tiếng chim thảnh thơi líu lo đùa vui. Gió đưa hàng cây tiếng ve rộn rã.
Tác giả: Hà Phương Anh
Chiều nay cơn gió lạc loài bay về phố xưa. Theo sóng vỗ về, hàng cây trút lá đâu bóng người xưa. Sông lặng lờ về đâu, tìm theo dấu chân. Con dốc cao hoài con dốc cao hoài về đâu hỡi em. Về đâu ... mây lạc.
Tác giả: Danh Thiệu
Ca sỹ thể hiện: Danh Thiệu
Tìm tôi trong em tôi thấy em đang ở trong tôi. Tìm trong cơn mơ mơ thấy em đang tìm tôi. Bình minh chợt sáng tia nắng rơi trên ngàn đóa hồng. Vương giọt sương trong ôi tình yêu. Bình minh trong mưa cơn gió buồn lay hồn.
Tác giả: Nguyễn Tiến
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Huế chiều nay dù trời không mưa. Nắng giăng những sợi vàng tơ rất buồn. Hếu ơi xuôi dòng sông Hương thương con đò nhỏ bâng khuâng. Bâng khuâng đi giữa bờ thương bến chờ. Ngoài Văn Lâu ai buông câu hò vương gió chiều.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Harox Phong Max
Thân ai, số kiếp không tương phùng. Thương sao cứ vấn vương không ngừng. Một lòng vì người gì đúng sai. Tương tư tơ vương quẩn quanh mình. Chót thương một đời người đâu hay, cớ sao người chẳng đắn đo chi. Ngỡ như chim xa.