Ngoài song gió ru nắng thu vàng dần tàn
Thuyền xuôi nước thu mái êm êm nhẹ lướt
Gió cuốn lá vàng rơi ngập ngừng lối qua
Nhớ bóng dáng em xưa dịu dàng thướt tha
Tóc mây buông dài thoảng hương nay đã xa
Nhặt chiếc lá úa tìm màu áo phôi pha
Lá thu rơi bâng khuâng tan tác lìa cành
Tháng năm đưa mây trôi lang thang ngàn trời
Đời phiêu lãng qua bao sông nước nên khuất xa bến bờ yêu
Đến nơi đây vọng thoáng hương xưa dịu dàng
Nước cuốn trôi yêu đương mê say nồng nàn
Trên bến xưa dư âm còn nuối
Thuyền xa mãi thôi chờ trông
Vàng lên lá úa buồn rơi vương vấn cung đàn
Chiều hoang mênh mang gợi bao luyến tiếc ngập tràn
Làn gió thu đưa Thầm nhớ hương xưa
theo tháng năm tàn Lá úa ngỡ ngàng
Người nay vắng xa chốn muôn trùng mịt mùng
Về thăm bến xưa mây im soi dòng nước
Thấp thoáng nắng dừng ngõ đợi chờ bước ai
Nhớ chiếc lá rơi vương vương làn tóc mai
Ngón tay em dài mơn man trên áo vai
Ép chiếc lá úa vào lòng tiếc thu phai