Tác giả: Bùi Ngọc Hùng
Cùng hát lên bài ca. Về niềm tin khát vọng. Rực cháy bao yêu thương. Lòi con tim thiết tha. Nào cùng đi chung xây tương lai. Trọn tuổi xuân dâng cho quê huơng. Đẹp ước mơ cháu con Rồng Tiên . Lời gọi thiêng Cha Ông.
Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Thanh Ngân
Ôi nước lũ dâng cao nước lũ dâng cao dâng theo bao nỗi sầu đau. Ôi nước tràn bờ đê nước tràn bờ đê tang thương khắp một miền quê. Bên bờ đê cao mái tranh tạm che kiếp người ơi đồng bằng ơi biết bao thân phận nổi trôi còn.
Tác giả: Trường Nguyên
T: Nam ơi, mai về quê mình chơi nha. N: Quê của Thanh ở đâu, xa không vậy. T: Quê Thanh gần lắm, Mỏ Cày Bắc Bến Tre đó bạn. N: Quê Thanh như thế nào, kể Nam nghe đi. T: Quê Thanh với hàng dừa xanh bát ngát. Trái cây thơm.
Tác giả: Văn Thành Nho
Ca sĩ thể hiện : TRÂN HỒNG NHUNG. Trải lòng ta lắng nghe khúc nguyệt cầm. Câu dân ca cất lên từ đồng lúa xanh. Suối hát thông reo mãn nguyệt cảnh chùa. Côn Sơn du tình tao nhân mặc khách. Thế rồng chầu hình sông.
Tác giả: Võ Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Bằng Vũ
1. Bao ngày xa quê hương. Nay lại về với Thăng Bình. Ngập lòng bao niềm thương. Miền quê ngan ngát ân tình. Để nỗi nhớ lung linh…. Nhớ Cộ Bà chợ Được. Nhớ sông nước Trường Giang. Nhớ ánh trăng mờ. Khắc khoải Đồng.
Tác giả: Trường Lê
Thương nhớ mẹ yêu. Bao tháng năm êm đềm. Nơi xứ lạ quê người. Lòng con mãi nhớ mẹ ơi. Thương con vất vả đêm ngày. Một mình mẹ dãi nắng dầm sương.. Bao ngày chất chồng dài theo năm tháng. Nhớ thương mẹ hiền. Một mình ở.
Tác giả: Trường Lê
Em nói đi em, nói chi câu phủ phàng, ta đã chia xa rồi, còn gì đâu mà mọng Thôi em hay mau đi về, mình còn gì vấn vương làm chị. Thôi đành, thôi đành chúng mình xa cách, đắng cay tủi hờn,tình mình như gió thoảng bay, mai.
Tác giả: Trường Nguyên
Miền tây quê tôi giờ đây nước cạn. Nắng khô cằn đồng ruộng chết khô. Nước sông giờ đây cũng mặn. Tôm cá biết tìm về đâu. Đoạn khúc lam giang. Thương người miền tây tôi. Bao nắng mưa phai màu gió sương. Đồng khô chết.
Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
LÝ BA TRI. Chiều buông mây tím giăng giăng. Thơ thẩn cánh cò về đâu trong sương gió. Hoàng hôn lác đác đâu đây. Chiếc lá xa cành về cội nguồn xưa. Trong khói hương đưa như thấy người vẫn còn đây. VỌNG CỔ. Chiều nghĩa.