Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Từ ngày còn bé, em hằng mong ước, được làm bác sĩ cứu giúp nhân loại. Và áo trắng, em yêu quý vô ngần, có những đêm mơ, mình mặc áo trắng. Thời gian trôi nhanh, em vào trường y, được mặc áo trắng như đúng.
Tác giả: Lê An Tuyên
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo
Dù con đi khắp thế gian cũng không đi hết tình mẹ thương con. Trưa hè tiếng võng ầu ơ. Tiếng ru nhuộm tím câu thơ một thời. Thân cò lặn lội mẹ ơi. Mùa đông giá buốt lạnh tím vai gầy. Bốn mùa nắng gió mẹ đầy vơi nỗi.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Mẹ hiền đã mãi xa, con mồ côi một đời. Nặng gánh vai gầy, cha gà trống nuôi con. Bươn chải mưu sinh cha ngược xuôi ngày tháng. Lo lắng cho con từng giấc ngủ bữa cơm. Cha tần tảo nắng mưa, buồn quạnh hiu mái nhà. Chữ hiếu.
Tác giả: Lê Kim Lực
Ca sỹ thể hiện: Đình Nguyên
Ngày ấy mình như bầy chim ríu rít bên hồ xanh trong. Mắt em soi dòng lung linh anh là chiếc lá. Ngày ấy đôi má hây hây mái tóc em bay trên bờ vai gầy. Thương nhau nước mắt sao cay giấc mơ ngày sau. Này người ơi hồ xanh.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sỹ thể hiện: Hương Giang
Ngàn lời yêu thương ghép thư tình xanh. Dòng mực mong manh nép trong lòng giấy. Tình nồng thơ ngây khát khao đong đầy. Xa rồi những ngày xưa ấy. Giọt lệ long lanh xót ân tình cũ. Một màu pensée ép trang nhật ký. Hoa tím phai.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em chạnh bước giữa đêm trường phố nhỏ. Rét tâm hồn bởi cơn gió mùa đông. Thiếu bóng anh hoa lá cũng phai nồng. Mình đơn lẻ chốn hư không trời đất. Nhiều lúc ước một mối tình chân thật. Nhưng dễ gì cuộc sống rất chua.
Tác giả: Nguyễn Hoàng Duy
Ca sỹ thể hiện: Dương Triệu Vũ
Một ngày nào bước đi thật xa về nơi đó. Lặng nhìn tình yêu lãng quên và bay cùng cơn gió. Buồn vì sao những năm bên nhau, chỉ là nỗi thương đau. Một mình lang thang biết đi về đâu? Ngày nào mình trao chiếc hôn tình yêu.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Em ơi xứ người đêm về đẫm giọt lệ. Nhớ dáng mẹ hiền tuổi già chốn làng quê. Mòn mỏi tin con chạnh thương phận đào liễu. Lầm lỡ một lần tìm đâu bến tình yêu? Xưa em dại khờ tin lầm duyên tình hờ. Chát đắng miệng đời gục.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đông âm thầm mang lạnh giá vây quanh. Khơi tim nhỏ thêm tròng trành thương nhớ. Em chẳng biết mai có tròn duyên nợ. Nhưng bây chừ từng nhịp thở vẫn yêu. Mỗi tháng năm theo đó trỗi thêm nhiều. Cứ e ấp muôn điều hoài trăn.