Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nam: đêm buồn ngắm mưa rơi ngoài hiên, từng giọt từng giọt vỡ trong tim, bao lâu từ khi mà em đã bỏ đi thật xa cùng ai đó. Tiếng mưa càng mang nỗi bơ vơ. Nữ: Em chợt thức giấc gió mưa ngoài hiên, trằn trọc hoài giấc.
Tác giả: Đàm Vĩnh Hưng & Thụy Khanh
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng
Từng tháng năm qua có lẽ con quá vô tình. Vì những đam mê, vì muốn vương lên từng nấc thang phồn hoa. Con quên rằng cha đã rất âu lo. Con quên rằng cha đang rất cô đơn. Là con có lỗi, là con đôi lúc vô tâm! Lật trang ký ức.
Tác giả: Keyri Phan
Ca sỹ thể hiện: Phan Yến Nhi
Từ khi lựa chọn rời đi xuôi mình theo lý trí. Thoát ra khỏi chuỗi ngày ướt mi. Em không chắc liệu mình có thể tiếp tục đặt niềm tin. Hay giữ cho riêng mình một khoảng cách vô hình. Còn gì đau hơn.
Tác giả: Quốc An
Ca sỹ thể hiện: Ngô Như Thuỷ
Anh yêu ơi anh có biết chăng. Em từng đêm nhớ thương chờ mong. Anh yêu ơi cớ sao vô tình. Mặc cho mình em đắng cay buồn đau. Mà sao giờ em vẫn mong chờ. Dù cho tình gian dối vẫn yêu. Lòng đau mà tim vẫn ơ thờ. Chỉ mong.
Tác giả: Nhạc Eric Lê Phúc, thơ Chiều Thu & Eric Lê Phúc
Ca sỹ thể hiện: Phương Trang Nguyễn; Ngọc Minh (Saxophone)
Chiều tím xuống bóng trời hiu quạnh. Gió đưa nhè nhẹ tóc em bay. Bên biển vắng trong một chiều nắng nhạt. Gió vô tình làm mắt em cay. Tà áo tím em bay trong nắng chiều. Gió buồn gió thổi áo tím em bay. Tà áo tím em bay.
Tác giả: Phùng Khánh Linh
Ca sỹ thể hiện: Phùng Khánh Linh
Từ dạo ấy không còn nghe tiếng anh. Báo thức em mỗi sáng chúc em một ngày mới. Từ dạo ấy, em vẫn lặng lẽ thôi. Vẫn cô đơn sớm tối, vẫn bên cây đàn khi đêm về. Và rồi ngân nga mấy câu hát thân.
Tác giả: Phạm Văn Chương
Ca sỹ thể hiện: La Hoàng Phúc
Hôm nay em đi với ai. Mà anh đã vô tình thấy. Tay em nắm tay cùng người ta bước đi về phía trước. Anh vờ như không .. như không thấy chuyện gì sảy ra. Cho đến lúc này anh nghĩ ta dừng lại thôi. Đời sao bất công kiếp trước.
Tác giả: Quỳnh Như
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Hà; Hiền Thục
Đã có lúc em tưởng chừng như chúng ta thuộc về nhau. Đã có lúc nắm giữ yêu thương cùng với niềm đau. Bước chân âm thầm tìm về nơi có ánh sáng vội qua mau. Phút chốc cơn mơ chợt xoá mãi phai nhàu. Dẫu biết đã từng như thế.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em chấp nhận trả anh về nơi ấy. Dẫu đau lòng nhưng lại thấy bình yên. Trái tim đơn cố nén những muộn phiền. Mình thua thiệt đành miên trường quạnh quẽ. Em chấp nhận ôm phần côi bóng lẻ. Quên tình xưa lỡ chạm khẽ bên.