Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Mộng Thi; Chế Thanh; Đình Văn; Yến Vy
Khi em về cánh đồng nhuộm đỏ phù sa. Khi em về đang mùa điên điển trổ hoa. Mà nghe câu hát vắng xa trên đồng nước trắng. Mà nghe câu hát thoáng bay trong mùa gió bấc. Thương chồng nấu cháo le le. Nấu canh bông bí nấu.
Tác giả: Sơn Hạ
Ca sỹ thể hiện: Dương Ngọc Thái; Sơn Hạ
Người buồn người đứng trông mong. Người bên kia ấy bỏ tôi một mình. Đành lòng người bước sang ngang. Tình xưa nay đã bỏ tôi lạnh lùng. Giờ cách một con sông vì mai em theo chồng. Bỏ lại nơi phố đông mù sương trắng mênh.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Hoài Lâm
Giờ cha ở nơi đâu hỡi người từng dưỡng nuôi con. Tình cha thật bao nhung như trời rộng như biển Đông. Lúc con còn ấu thơ dại khờ nào biết đâu cha buồn. Lúc con đã lớn lên thành người nào biết cha cô đơn. Đời không gặp phong.
Tác giả: Nguyễn Hữu Bích
Ca sỹ thể hiện: Nhất Thiên Bảo
Anh chỉ có một dòng sông để nhớ. Một mái nhà và một tình yêu. Anh chỉ có một xóm nghèo nho nhỏ. Một bầu trời bầy chim ríu rít bay. Một ước mơ, một khát khao thầm kín trong tim. Một bình minh, một hoàng hôn đầy ắp những.
Tác giả: Trương Phi Hùng
Ca sỹ thể hiện: Lưu Chí Vỹ
Đã bao năm rồi từ ngày, cha bỏ đi xa. Đã bao năm rồi từ ngày, con thơ mất cha. Con phiêu dạt trời xa, bôn ba tháng năm ngày qua. Tìm chút tương lai mong ngày mai, đường về tươi sáng. Giúp mẹ vượt qua đầy bão giông gian khó.
Tác giả: Trịnh Lâm Ngân
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung
Xuân nào anh giã từ xa lìa đường làng quê. Xa người em gái nghèo xa một thời yêu dấu. Giọt lệ buồn nào rơi trước giờ từ biệt anh đi. Anh hẹn sẽ quay về cùng em chung mối tình quê. Bao mùa xuân đã về anh còn mộng đường.
Tác giả: Hoài Phương
Ca sỹ thể hiện: Quang Lập
Lời bài hát Nặng Mang Kỷ Niệm. Nhà tôi ở vùng ngoại ô. Xóm nghèo đông đúc. Có một cầu tre. Thường em hay vẫn đi chợ hoa. Nên biết lâu thành quen. Ngày thân thiết thêm. Một hôm trời lạnh vào đêm. Tôi chờ em đến. Đứng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lê Sang
Ai mà không nhớ, vấn vương miền quê ấu thơ. Thôi buồn làm chi, nhớ thương càng vương nỗi sầu. Đường về miền trung, nắng non cháy da ruộng khô. Có người em gái, đêm ngày trông ngóng. Mong chờ người xa, mỏi mòn mà dòng sông.