Tác giả: Nhất Trung
Ca sỹ thể hiện: Trương Quỳnh Anh; Trương Quỳnh Anh
Thuở xa xưa trên thế gian. Có một nàng công chúa ra đời. Người được bao nhiêu là bà tiên. Cầu chúc đẹp nhất trần gian. Nào có ai hay đâu giữa đám đông. Có một bà tiên kia ganh ghét. Bà không làm cho giấc mơ đẹp. Lại.
Tác giả: Nguyên Bích
Giọt nước mắt hoen sâu hồn thương đau. Bao đêm nhung nhớ dâng trào. Nhớ một đời, nhớ một người, một người hôm nao. Ngàn nỗi nhớ lung linh đời xanh xao. Trong cô đơn tôi, nỗi nhớ miệt mài. Dĩ vãng chưa phai, vẫn cơn đau.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Tam Ca Con Gái
Đêm nay sáng quá trăng ơi. Có hay chú cuội bỏ nhà đi đâu. Trăng ơi có biết Cuội đâu. Vì cây đa nhớ vì cây đa sầu. Ông trăng hỏi gió cuội đâu. Ông trăng hỏi gió Cuội đâu. Đêm đêm nhớ quá trăng ơi. Gốc đa nhớ Cuội khóc.
Tác giả: Quốc An
Nhớ ngày xa xưa, em vẫn thường mộng mơ được hát vang lên khúc nhạc tình yêu. Dẫu đời còn bao nhiêu nỗi buồn, còn bao khó khăn luôn kề bên em. Tháng ngày phương xa nơi xứ lạ, mình em lặng lẽ nhớ thương quê nhà.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hồ Trung Dũng
Người khuất xa mờ. Làm đêm sao vụt tắt. Người khuất xa mờ. Làm nỗi đau ngút ngàn. Chỉ thấy bên đời. Lặng im không lời nói. Lời nói hôm nào. Em đã nói yêu anh. Tìm chút hương tình. Ngày xa xưa còn đó. Để thấy tâm.
Tác giả: Trương Ngọc Hữu
Ca sỹ thể hiện: Jimmy Nguyễn
Đêm cô đơn mình tôi cất bước. Đường về khuya lặng nghe nỗi sầu. Trong tim tôi chợt nghe nhói đau. Đời ơi rồi đây tôi biết về đâu. Cuộc tình nào vừa qua. Để giờ đây mình tôi lẻ bóng. Đường về nào ai có hay. Bước chân.
Tác giả: Trần Quan Long
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc
Năm nay xứ lạnh giao mùa sớm. Gió lạnh đêm tàn đã thoáng qua. Trong ánh đèn đêm đêm ngà nằm. Ngậm ngùi ta nhớ chuyện xa xưa. Ta đã say mê điệu nhạc buồn. Ðàn lên người nghệ sĩ cô đơn. Hát lên tiếng hát buồn xưa cũ. Ðể.
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Hoa và trái một đêm nào thức dậy. Nghe mộng đời xao xuyến giấc xuân xanh. Con đường đó một đêm nào trở lại. Với gió mưa phùn tre^n cánh tay anh. Hoa bỗng nở và trái sầu bỗng chín. Tin xa xưa còn đó chút trông chờ.