Tác giả: Phạm Duy
Ca sĩ: Chưa Biết
Anh em ta (à) cùng mẹ cha (à). Nhớ chuyện cũ (u) trong tích xưa (ơ). Khi thế gian (n) còn mù mờ. (Láy). Xưa khi xưa (ơ) mẹ đẻ ra (a). Trăm cái trứng (n) sinh lũ con (n). Trăm đứa con (n) cùng một dòng. (Láy).
Tác giả: Trần Hoàn
Ca sĩ: Chưa Biết (beat)
Ca sĩ khác: Thanh Hoa; Lê Dung; Phương Nga; Anh Thơ
Mọc giữa dòng sông xanh một bông hoa tím biếc. Ơi con chim chiền chiện hót chi mà vang trời. Từng giọt long lanh rơi tôi đưa tay hứng về. Mùa xuân người cầm súng lộc giắc đầy trên lưng. Mùa xuân người ra đồng trải dài.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Chưa Biết (beat)
Ca sĩ khác: Lâm Chấn Huy (beat)
Từng ngày từng giờ từ khi em xa đời tôi. Nghe xót xa đắng cay bờ môi. Còn lại được gì tình yêu ta đã trao. Nhắm mắt cố ngăn dòng lệ rơi. Ta đã trao bao ước mơ, cớ sao nay chia lìa. Người ơi, một lần xin trở lại. Ngàn lần.
Tác giả: Phạm Việt Hoàng
Ca sĩ: Chưa Biết & Lâm Hùng
Nếu một ngày em bước đi xa rồi để lại những dĩ vãng khi chúng ta bên nhau, nếu một ngày em nói câu ly biệt để mình anh nơi đây mong nhớ em, có bao giờ anh nhớ đến một người ngày xưa đó anh trao bao hy vọng, có bao giờ.
Tác giả: Lê Quang
Ca sĩ: Chưa Biết (beat)
Ca sĩ khác: Đan Trường
Một ngày không mưa, không mưa mình tôi. Một ngày em đi, em đi thật xa. Một ngày qua đi, qua đi tình xưa. Một ngày đi qua, đi qua đời nhau. Cho tôi xin một chút bóng em. Cho tôi xin lời tình trên môi. Cho cơn đau tìm.
Tác giả: Anh Bằng & Trúc Hồ
Ca sĩ: Chưa Biết & Sỹ Đan
Ca sĩ khác: Lâm Thuý Vân; Lâm Nhật Tiến
Dường như có tiếng em cười trong nỗi buồn. Dường như có bước em về đây bâng khuâng. Ngoài hiên vắng thoáng mưa nhẹ lên tiếng gọi nhớ em đêm thật lẻ loi. Dường như có tóc em dài trên gối mềm. Dường như có tiếng ca lọt vào.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sĩ: Chưa Biết (beat)
Chuyện tình ta khi xưa say đắm. Tựa làn mây trôi theo nắng vàng. Từng lời yêu say. Theo con tim sao chợt tan biến. Rồi ngày qua sao trôi đi nhanh quá. Lạnh buông sương đêm khuất lối về. Một lần yêu sao mịt mù. Một lần.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thiện
Ca sĩ: Chưa Biết (beat)
Ca sĩ khác: Quang Dũng
Người có biết hồn ta đang uốn khúc, dọc đường lên phố núi bỗng chập chùng mưa. Mắt người khép trên vai ta hư thực, biết lòng người đã chịu mở ra chưa. Ta vốn nhát một lời ru phút đó. Nên trăm con chim mộng đã bay.