Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Duy Quang; Thái Châu; Khánh Ly
Ta nhớ em nắng chờ buổi sáng. Ta nhớ em mưa hẹn buổi chiều. Như bước nai nhớ về con suối thân yêu. Nhớ cánh tay đón tình ta tới. Mơ ước bay giữa trời lãng du. Sao bóng mây cuối đèo còn mãi giăng mù. Ta nhớ em trên.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly; Vũ Khanh
Một sớm mai về, ngày vui thứ nhất. Ta đi chân đất, mặc áo vải thô, dẫm lá tre khô ...rụng đầy lối sỏi, ta cười, ta nói, ta hát nghêu ngao, bước thấp bước cao qua bờ ruộng nhỏ, mẹ già ta đó, hái mướp bên rào ...
Tác giả: Trầm Tử Thiêng & Trúc Hồ
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca Asia
Từ nghìn trùng xa, ai vẫn hát vang lời Việt Nam. Nhìn về đại dương, ta nhớ hướng quê nhà ở đó. Còn nhiều lầm than, sau phút súng gươm buồn lặng im, là tiếng khóc thương đời biệt ly, bên tiếng hát ru gọi người về.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Băng Tâm; Bích Thuận; Mai Linh; Hợp Ca
Từng mùa ấm lạnh nhớ áo em bao thời rách lành. Nhìn màu tươi đậm sẽ biết em đang buồn hay vui. Một thời non dại chung quanh em màu trắng thơ ngây. Để chiều hôm nào anh say sưa nhìn áo em bay. Thái Châu. Nhưng em có.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Sơn Tuyền; Hương Lan
Mẹ Hậu Giang quen đời lầm than. Mặc ai danh lợi không màng là mẹ Hậu Giang. Nhà lá trước ngõ phía sông, đằng sau xanh um ruộng đồng. Vạt áo thắm thiết gió sương, đời nghèo mà giàu tình thương. Mẹ Hậu Giang không nề.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Hùng; Duy Khánh; Tài Nguyễn
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về. Rồi ngày mai kia hòa bình trở về. Quê mình sống lại ngày vui đồng xanh lúa mới. Hoa vàng trổ đầy, bờ tre rợp bóng mát. Mẹ ta không còn mắt lệ nhạt nhòa. Các em bắt đầu đến trường vui.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Khép mắt lại hỡi người yêu ! Khép mắt lại hỡi người yêu ! Ta sẽ đưa em tìm cõi mộng. Cho xóa tan mau thời khốn cùng. Đêm sáng rực của tình yêu. Rơi xuống mộ giữa đìu hiu. Ôi tiếng kêu đau giờ hả rộng. Như bóng chim.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Anh ngồi mãi đó, một chấm nhân sinh. Có hay không có trong cõi vô tình. Anh ngồi mãi đó, Anh ngồi mãi đó, một chấm nhân sinh! Anh lại trở về bên bờ sông đó. Còn nỗi thương quê mất tròn tuổi nhỏ. Có phải mưa nguồn xóa.