Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Băng Tâm
Mưa lạnh chiều nay anh biết không. Ở phương anh chắc nắng đang hồng. Chắc anh giờ đắm say tình mới. Đâu biết phương này em nhớ mong. Từ buổi anh đi em cố quên. Cố làm vơi nỗi ưu phiền. Cố dặn lòng thôi đừng tiếc nuối. Còn.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ
Tôi trở về đây, thăm anh 1 lần nữa sau những năm chia lìa buồn thương thức suốt canh khuya. Anh đứng ôm tôi quên cơn mưa đường phố mừng mừng rơi nước mắt dưới đèn vàng xóm ngoại ô. Bạn ơi! Ngày xưa 2 đứa vui,nhớ mãi những.
Tác giả: Anh Bằng
Tôi trở về đây, thăm anh 1 lần nữa sau những năm chia lìa buồn thương thức suốt canh khuya. Anh đứng ôm tôi quên cơn mưa đường phố mừng mừng rơi nước mắt dưới đèn vàng xóm ngoại ô. Bạn ơi! Ngày xưa 2 đứa vui,nhớ mãi những.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Trang Mỹ Dung
Bạn ơi! Tôi viết thư khi mùa xuân bỏ đi. Và khi tiếng ve trên cành lá gọi hè một rừng não nề. Ngày quen biết là mùa phượng vui cho đôi ta. Ngày xa cách là mùa phượng đau trong tim ta. Rồi cho đến bây giờ, ai thương ai mong.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Anh Bằng; Nhật Khánh
Dòng Hoàng Giang có những đêm. Sông nước vang len cung hờn oán. Mưa gió vi vui như lời than. Ai bước đi lang thang ven bờ. Hồn ai đó dường như đang khóc kể chuyện xưa. Chuyện ngày xưa lúc chiến chin. Cô gái Nam Xương yêu.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Đan Nguyên
Thường ngày nàng vẫn. Đi về chung lối xóm. Qua trước sân nhà tôi... Một chiều nàng thấy. Tôi nhìn vội nghiêng nón. Che miệng hé môi cười... Chiều vàng dần tàn. Ánh nắng lấp lánh. Như đùa mái tóc buông lơi. Áo tím.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Ngọc Huyền; Tuấn Vũ; Mạnh Đình
Còn một mình, trên đường khuya đi trong hoang vắng mênh mang. Đèn màu vàng, soi vàng thêm thân cô đơn giữa không gian. Dáng u hoài bước lang thang như hồn hoang. Nàng thật buồn ... Ô thành đô đêm hoang vu đáy tâm tư.
Tác giả: Vũ Chương & Anh Bằng
Còn một mình trên đường khuya đi trong hoang vắng mênh mông. Đèn màu vàng soi vàng thêm thân cô đơn giữa không gian. Dáng u hoài bước lang thang như hồn oan. Nàng thật buồn. Ôi Thành Đô đêm hoang vu đáy tâm tư. Nhìn cuộc.