Mưa lạnh chiều nay anh biết không
Ở phương anh chắc nắng đang hồng
Chắc anh giờ đắm say tình mới
Đâu biết phương này em nhớ mong.
Từ buổi anh đi em cố quên
Cố làm vơi nỗi ưu phiền
Cố dặn lòng thôi đừng tiếc nuối
Còn mơ gì nữa ôi tình duyên.
[ĐK:]
Nhưng biết làm sao vợi nhớ thương
Khi lòng mình đã trót tơ vương
Khi con tim đã in hình bóng
Dù biết rằng yêu rất đoạn trường.
Còn gì xa xưa anh nhớ cho
Gửi làn mây trắng chút duyên thừa
Để em bám víu qua ngày tháng
Ôm mộng hão huyền trong dối gian.