Tác giả: Giang Thanh, Sơn Kim
Ca sĩ: Hồ Trung Dũng
Chiều âm thầm rơi trên xóm nhỏ. Từng bước buồn tênh lặng lẽ đi qua. Đời rong rêu âm thầm băng giá. Khóc một dòng sông, khóc một dòng sông nay đã xa. Lặng nghe mùa xuân qua lối nhỏ. Tìm đâu để nghe những tiếng chim ca. Lạnh.
Tác giả: Hồ Trung Dũng
Ca sĩ: Hồ Trung Dũng
Khi hoàng hôn đang dần trôi xa, nghe từng cơn gió thôi bên thềm. Khi vầng trăng lên và mây trôi, nghe một mình tôi về với tôi. Nghe lòng ta sao buồn mênh mang, vì mang theo quá khứ đã nhiều muộn phiền. Nghe tình yêu như.
Tác giả: Đức An
Ca sĩ: Hồ Trung Dũng
Từ lâu mỗi khi buồn, lòng cứ muốn quay về với biển. Lặng nghe trong mênh mong, lời em hát là khúc ru tình. Sóng từng đợt sóng cứ mơn mang dạt dào bờ cát. Cát từng đợt cát xoá tan đi dấu buồn dĩ vãng. Đi tìm, đi tìm mầu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Hồ Trung Dũng
Anh tiễn đưa em, gót em về,lặng nghe tê tái. Theo từng bước chân. Ngoài kia nắng,vẫn chưa lên đầy. Gió vẫn se lạnh,tình ta vẫn xanh. Anh tiễn đưa em. Có khi nào,là lần sau cuối. Trông theo hình bóng ai. Ngoài kia.
Tác giả: Trần Lê Quỳnh
Ca sĩ: Hồ Trung Dũng
Ca sĩ khác: Đức Tuấn; Nguyễn Phi Hùng
Nhiều năm tháng đi qua. Bao buồn vui trôi xa như tình yêu đầu. Miền thơ ấu hóa mây bay trôi về đâu. Niềm tin cũ chẳng còn với con. Kỷ niệm xưa nay mất còn. Nhiều khi cố quên độ lượng. Lòng thôi không mang vết thương.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Hồ Trung Dũng
Tôi thường tỉnh giấc khi do nửa khuya đã về. Tôi thường tỉnh giấc khi nắng mai chưa lên. Nghe màn đêm khoát lên trái tim cô đơn. Nhớ Em,làm tim đau nhói. Tôi thường mơ thấy em vẫn ngồi bên khung cửa. Tôi cùng em đếm.
Tác giả: Võ Hoàng Thy
Ca sĩ: Hồ Trung Dũng
Ca sĩ khác: Võ Hạ Trâm
Trắng trắng đen đen. Chấm chấm lem nhem. Trông xa ánh sáng cùng vầng trăng khuya bầu trời gói ghém. Lung linh đèn mờ. Ánh mắt ngây thơ. Chẳng hiểu chuyện gì vừa làm con tim em thêm ngẩn ngơ. Sự thật không như đã.
Tác giả: Vy Oanh
Ca sĩ: Hồ Trung Dũng & Vy Oanh
(Vy Oanh:). Này người yêu hỡi, có những lúc em hay hờn dỗi, cũng có lúc nước mắt tuôn rơi. Cũng vì yêu anh nên mới dỗi hờn. (Hồ Trung Dũng:). Này người yêu hỡi, hãy giữ lấy yêu thương mình trao, qua thử thách ta càng.