Tôi sẽ kể chuyện quê hương máu lửa
Mảnh vườn xưa tan nát dấu bom cày
Ôi mẹ hiền ôm con mình trong tay
Dấu đạn nồng oan nghiệt vẫn còn đây
Tôi sẽ kể những chuyến tàu tuyệt vọng
Vượt trùng dương với nỗi chết bên mình
Biển lênh đênh biết đâu là cõi sống
Để chết dần khi nhân loại vẫn làm thinh
Tôi sẽ kể cảnh tù đày khốn khổ
Tiếng xiềng xích khua vang bước chân đi
Ôi dân ta vùng quê hương lặng thinh
30 năm chinh chiến chẳng còn chi
Này em nhỏ sẽ lớn không còn trong tủi nhục
Giữa quê người sẽ được sống ấm no
Nhưng đừng quên dù một giây một phút
Ở quê mình có vạn kẻ đang mong chờ.