Tác giả: Nhạc Hà Lan Phương, thơ Phạm Ngọc
Em cứ thả vào tôi nỗi đau dịu dàng từ một nơi xa lắc. Như vầng trăng giữa trời ám ảnh lúc nửa đêm. Bao kỷ niệm quay về trên những nhớ quên. Hoang vắng qúa chỉ chỉ còn tôi cùng số phận. Từ độ mình với nỗi buồn trong im.
Tác giả: Hà Lan Phương
Không biết đã bao lần em hỏi. Nốt nhạc đầu tiên cất tiếng. Tự bao giờ. Để hôm nay. Một ngày xuân vừa đến. Chút lời đêm, em gửi lại thành thơ. Chiều nay một mình em ở đây. Bao nghĩ suy bộn bề trong cuộc sống. Nghĩ.
Tác giả: Hà Lan Phương
Vẫn là anh như khói chiều bảng lảng. Một sớm mai đưa em bước trở về. Quê hương đó ngàn trùng xa dịu vợi. Mái tranh nghèo lam khói toả chơi vơi. Vẫn là anh một chốn về xa vắng. Tìm nhau đâu khi chớp bể mưa nguồn. Vẫn.
Tác giả: Hà Lan Phương
Áo vàng em nhung nhớ. Tình yêu em vẫn đầy. Như thuở nào mộng mị. Anh yêu áo vàng bay. Áo vàng em mùa hạ. Đến bên anh thật gần. Tình em tha thiết quá. Như dòng đời lâng lâng. Áo vàng em mùa thu. Gom lá ép tình.
Tác giả: Hà Lan Phương
Vợ tôi tính rất nhu mì. Giận nhau, em chẳng nói gì hờn anh. Giải buồn đi phố dạo quanh. Mua giầy, mua ví, áo xanh, áo hồng. Hỡi em, thương hại cho chồng. Anh cày hai việc .. ốm ròm .. trơ xương. Vợ tôi ngọt lắm, dễ.
Tác giả: Hà Lan Phương
Em về như mây. Bên nầy bóng tối. Đường đời một lối. Vạn nẻo sầu giăng. Em về như nắng. Nắng ngủ trên mây. Ta đan vòng tay. Đong. vừa. hạnh phúc. Thưa em, hạnh phúc. Cũng lúc tàn phai. Nắng thắp bờ vai. Dưới.
Tác giả: Hà Lan Phương
Làm sao biết cõi tâm em khắc khoải. Khao khát ước mơ hạnh phúc bình thường. Làm sao hiểu mộng đời em băng hoại. Tỉnh chiêm bao c̣òn lại nỗi chán chường. Tim mùa hạn, nguồn yêu thương khánh kiệt. Khan hiếm niềm tha.
Tác giả: Hà Lan Phương & Nguyễn Hải
Một sớm mai tìm đường ra biển. Nhìn Hải Âu từng cánh trắng bay nhanh. Từ xa xa từng sóng lớp xây thành. Xô vào mãi đám rong rêu bờ đá. Chú sóc con thập thò trong kẽ lá. Trông cô đơn bên biển thật bao la. Ta cảm nghe.
Tác giả: Hà Lan Phương
Gió đi đâu rồi mà chiều như vắng lặng. Em dang tay mong nhặt chút buồn rơi. Vẫn còn đây tha thiết một chỗ ngồi. Gió ơi gió, hãy xôn xao, dù đôi chút. Có một lần tiễn người đi xa khuất. Gió chợt buồn hoảng hốt níu tay.
Tác giả: Hà Lan Phương
Chiều nay xuống phố. Thấy em - ngẩn ngơ. Nhìn theo - thẫn thờ. Đêm về - làm thơ. Cho em - đỡ nhớ. Chiều nay xuống phố. Đi xuống đi lên. Đường dài - gót mòn. Tìm em chẳng thấy. Lòng những đắng cay. Chiều nay.