Bỏ trường mà đi,
Ngoài kia cuộc đời réo gọi
Bỏ trường mà đi,
Bỏ lại đàng sau ánh mắt nụ cười
Bỏ lại đàng sau những buồn vui một thời
Những ghế những bàn kia
Sao không lên tiếng ?
Những ghế những bàn kia
Sao không lắng nghe
Lời tạ từ của một người sắp đi xa
Này phấn trắng, này bảng đen
Sao không lên tiếng? Sao cứ im lìm?
Hôm nay ai đưa ta đi, hôm nao ai đón ta về
Ai đón ta về ?
Đường xưa ngập lá, dấu chân tìm đâu ?
Bỏ trường mà đi !