Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Linh
Xa em rồi anh mới thấy em như một thời thơ nhỏ. Em về trắng đầy cong khung nhớ. Mưa mấy mùa, mây mấy độ thu. Vườn chợt thức một mùa hoa đi vắng. Vườn chợt thức một mùa hoa đi vắng. Em vẫn đây mà em ở đâu ? Chiều âu.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Anh (Việt Nam)
Nhiều khi thức dậy lẻ loi , cố hình dung một nụ cười. Nhiều khi thẫn thờ nhặt sợt tóc ngắt lại kỷ niệm. Một nhành đen . Giường chiếu thênh thang tiếng chim gì chẳng vỗ. Thưa thớt trong mưa. Câu hát nào ? không thấy mặt.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Hạnh
Những gương mặt lạ quen. Những giọt cà phê đen đặc. Anh ngồi một mình khoấy loãng thời gian. Buổi sáng muốn gọi em phân vân còn mê ngủ. Buổi sáng muốn gọi em gió lạnh đẫm trái tim. Sáng nay ngồi một mình với nỗi buồn xa.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Phú Quang
Những gương mặt lạ quen, những giọt cà phê đen đặc. Anh ngồi một mình. Khuấy loãng thời gian. Buổi sáng muốn gọi em. Nắng vẫn còn mê ngủ, buổi sáng muốn gọi em. Gió lạnh lẽo chối từ.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Nghi Văn; Trần Cao; Mỹ Linh; Ngọc Anh (Việt Nam); Nguyên Khang
Từng bông tuyết nhẹ rơi. Một chiều đông giá trắng trong lòng tôi. Niềm cô đơn lẻ loi. Khi chiều trùm lên bóng em nhỏ nhoi. Về đâu hỡi người ơi. Để hàng bạch dương xót xa chờ mong. Cánh chim chiều đông lặng lẽ âm thầm.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Anh (Việt Nam)
Không có ai. Khi chiều về trước ngõ, chiều và chiều thương nhớ. Em và em ở đâu? Không có ai. Khi chiều đến hư ảo, nắng trên cao và gió vô tình. Chiều hoang cho bài ca. Cho ta và em nơi ấy, cho mỗi cuộc đời,
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Nghi Văn; Mỹ Hạnh; Ngọc Anh (Việt Nam)
Chiều không em chiều buồn không em. Trời đầy mây mà trời một mình. Cây nối cây mà xanh xao cô đơn. Nghe trống vắng trống vắng từng giọt chiều. Chiều không em mặt hồ buồn tênh. Mãi lang thang cơn gió vô tình. Chiều.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lê Dung; Phạm Phương Thảo; Ái Vân; Dương Triệu Vũ
Chiều như chậm rơi chậm rơi. Sóng bồng bềnh bồng bềnh. Sương giăng đỉnh núi mờ xa Phủ Tây Hồ bâng khuâng. Huyền thoại. Xa xanh hạc trắng bay về. Chiều như cơn mơ vỗ về hồn ta bơ vơ. Chắp tay lạy thánh nhân trời đất.