Đêm mơ trở về hoang vắng
Chân xa giá băng cung đàn
Mênh mông gợi hồn phiêu lãng
Tóc mây nhẹ nương gió ngàn
Đêm thơ mở trọn vòng tay
Khói hương mờ dâng mắt đầy !
Đêm buồn lặng buông lơi mái tóc xanh
Nghe hồn cầm đọng hương sắc thanh bình
Lãng quên hoa mộng mùa xưa xa vắng
Với tay ôm vào lòng người giá băng
Một lời buồn như duyên kiếp mong manh
Một trời ngọt ngào hoa ngát ân tình
Muôn tiếng hoang sơ rơi vỡ đêm thanh
Khi ngàn giọt sao gợn rung lá cành
Đêm vơi tựa lời ân ái
Dư âm lắng sâu canh dài
Đêm đêm nhạc vàng còn lơi
Còn trôi mãi mãi !