Em thương mùa Hạ, mây trắng bay cao
Em thương học trò, áo trắng trinh nguyên
Khi em về rồi, nghe lòng buồn tênh
Nghe như những chiều, giận nhau chẳng nói
Em thương mùa vàng, chiếc lá khô bay
Trong khung trời buồn, ép cánh hoa rơi
Đưa em về nhà, khi trời chợt mưa
Mưa trên phố chiều, chợt thấy em yêu
Em thương mùa nào, đầy những mối tình
Tình thắm cho anh, khi em vừa yêu
Tình như, giọt nước giữa trời
Đọng trên bờ mắt em yêu
Anh thương màu hống, áo cưới em bay
Trông em thẹn thùng, đôi má xinh xinh
Ôm em vào lòng, khi trời chợt mưa
Mưa như những chiều, chờ đón em yêu