Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Tiếng hát trong như nước ngọc tuyền. Êm như hơi gió thoảng cung tiên. Cao như thông vút buồn như liễu. Nước lặng mây ngừng ta đứng yên. Tiếng hát vi vu trên sông dài. Lửng lơ trên cánh gió chơi vơi. Réo rắt ngân nga.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Thôi đừng giết nữa anh ơi, đồng hoang cỏ cháy tơi bời. Oan hồn kêu khóc không nguôi. Trẻ thơ xin được làm người. Thôn làng xin sống yên vui. Bao giờ cho máu ngưng trôi. Bao giờ cho máu ngưng trôi. Thôi đừng bắn nữa.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Cho tôi thành cụm tuyết mong manh. Trong đêm dài ngậm ánh băng trinh. Cho tôi thành một ánh sao mờ. Lênh đênh trôi trên ngân hà mông mênh. Cho tôi thành ngọn gió lang thang. Hiu hiu buồn đợi lúc thu sang. Cho tôi.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Lệ Mai
Mịt mù màn sương che lối. Khói lam vấn vương lưng trời. Thu về cùng niềm nhung nhớ. Thiết tha tà áo, bóng ai xa mờ. Tủi hờn quay theo làn gió. Lá thu nhẹ đưa tơi bời. Gửi người dăm ba cành lá. Nhuốm thu vàng úa. Theo.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Những chiều nắng hoe vàng ước mơ. Một mình tôi lang thang lối buồn. Cánh đào rắc reo đầy ngõ vắng. Và mong nhớ rơi trên ngõ hồn. Bóng người mến thương chợt thoáng qua. Kìa nụ cười xinh xinh hé nở. Nhớ chiều nao trên.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Thung lũng buồn Hoàng hôn chợt tới. Mưa rơi lá vàng Hồn bỗng chơi vơi. Em đâu nào ngờ mùa thu rực rỡ. Nên luôn hững hờ ngày tháng buông trôi. Tơ liễu mềm giòng sông ngập nắng. Xôn xao ngõ hồn tình yêu mật đắng. Dĩ.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Trăng rơi bên thềm. Trăng in góc mành. Trăng sáng cớ sao vô tình. Mây bay êm đềm. Xin chia nỗi niềm nhung nhớ. Lòng đau buồn thêm. Yêu ai hững hờ. Đêm khuya trông chờ. Ngập lòng nhung nhớ hồn trăng. Gió đưa dịu dàng.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Chờ nhau bao tháng ngày. Gặp nhau trong phút giây. Tương ngộ rồi ly biệt. Men tình còn ngây ngâỵ. Ngày dài bao mong nhớ. Đêm dài bao ước mơ. Tình xanh sao trắc trở. Ngăn cách biết bao giờ? Ta mơ cuộc tình đầy.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Chiều man mác rơi trên lòng tôi trên giòng đời. Lệ sầu vấn vương hương men tình còn trên môi. Mộng vàng phút giây bao lầu đài tan tành rồi. Chỉ còn tăm tối, chỉ còn cay đắng mà thôi. Tình người tối đen thôi đừng mong.
Tác giả: Phạm Quang Tuấn
Nỗi sầu riêng của người. Phơi ngọn thánh giá. Buổi sáng mưa bụi. Mộng hâm hấp trí nhớ. Mùa hè khoả thân. Xôn xao mực nước biển. Mực nước biển. Nỗi sầu riêng của người. Nỗi sầu riêng của người. Ðịa đàng, những gót.