Khi nắng nhẹ vương trên lưng đồi 
Xa vắng miền quê bao năm rồi 
Về gặp em ngây thơ duyên dáng 
Hôm xưa tiễn anh nơi cuối làng. 
Khi tới đầu thôn tim rộn ràng 
Mơ ước mộng xưa chưa phai tàn 
Mà làng thôn nay sao vui quá 
Lâng lâng như lạc vào đồng hoa. 
Tới trước ngõ cũ nghe kể rằng: 
"Giặc tràn qua thôn xóm 
"Gieo bao đau thương bao điêu tàn từ ngày anh vắng xa." 
Nay qua đau thương, yên bình rồi, 
Tình ta lên hương ngát 
Như hương hoa soan vàng bên thềm 
Nhẹ nhàng nhưng ngất say. 
Em (Anh) nhé! mình thương nhau muôn đời 
Anh giữ gìn biên cương xa vời 
Đừng buồn khi xa anh (nhau) em (anh) nhé! 
Thăm em đôi ngày rồi anh đi.