Chiều nghiêng nghiêng sân nắng
Vàng lá rớt trên đường
Đàn ai trong xa vắng
Lối xưa nay mờ sương
Chiều dần buông héo hắt
Vài cánh én tung trời
Lệ rưng rưng khoé mắt
Cố hương xa ngàn khơi
Mưa xuân về đây thấm ướt khung trời
Mang cho lòng bao nhung nhớ đầy vơi
Nhưng mái nhà xưa đâu thấy
Cung đàn xa xôi ấy ...
Còn đâu nữa những ngày ấu thơ
Chiều dần trôi, trôi mãi
Đàn én khuất chân trời
Người xưa xa muôn lối
Vẫn riêng ta một nơi
Dù đời chia muôn hướng
Lòng vẫn nhớ câu thề:
Hẹn một ngày tươi sáng
Lối xưa ta trở về.