Tác giả: Lmst
Lời I:. Quê tôi nằm cạnh biển Đông. Trường Sơn ôm ấp ruộng đồng bao la. Quê nhà nổi tiếng bánh đa. Mắm cơm Mỹ Á, sò là Đầm Ô. Hạ về tắm mát sông hồ. Cánh diều căng gió điểm tô ngày dài. Mây buồn giăng đỉnh Chóp.
Tác giả: Lmst
Anh phổ nhạc. Đêm về trăng nhỏ lệ. Âm điệu buồn. Khe khẽ tiếng thở em. .. Đêm cùng anh. Giai điệu rơi. Lặng lẽ. Hạnh phúc này. Chợt mộng mị. Không anh ? .. Âm vực xanh. Hương tình yêu. Sống lại. Dấu yêu.
Tác giả: Lmst
Ngày tôi nằm xuống Vùi thây lòng đất. Nhạc không còn viết . Ngưng ca , ngưng hát. Ngưng luôn tiếng đàn . Ngừng các âm thanh . Nghĩa trang đìu hiu . Nghĩa trang buồn thiu . Ngày tôi nằm xuống . Trời mưa tầm tã. Quềnh.
Tác giả: Lmst
Đời người ai sống hai lần. Lỡ duyên nhau ở cõi trần là thôi ! Chỉ còn đêm nay nữa thôi anh. Sao bây giờ anh vẫn còn chưa thấy. Chỉ mình em , chỉ mình em chia biệt. Em khóc thầm anh chẳng biết đâu anh. Cuộc tình.
Tác giả: Lmst
Anh tặng em một nụ hôn trên tóc. Gió ngập ngừng tóc em rối tung bay. Xuân thì thào nói bao điều khe khẽ. Anh dịu dàng ôm em nép vào vai. Anh tặng em một nụ hôn trên má. Má chợt hồng môi thắm ngại ngần xinh. Hoa khẽ.
Tác giả: Lmst
Em ra biển chiều nay. Chẳng dám nhìn vào mắt em. Cũng chẳng dám ngoái đầu nhìn lại. Sợ cơn gió chiều càng làm em tê tái. Khi em nhìn lệ ướt đẫm mi anh. Em ra biển chiều nay. Anh cảm thương thay thân gái dặm trường.
Tác giả: Lmst
Em yêu anh bây giờ và mãi thế. Em yêu anh từ khi tóc em còn xanh. Và yêu anh khi trái tim em đầy tình mộng. Cho đến một ngày em kề bên cái chết. Trái tim em vẫn còn mãi yêu anh. Yêu như thế em khổ sở biết bao nhiêu.
Tác giả: Lmst
Anh là con đường lạc loài trong cỏ. Biết bao giờ tới được vầng trăng. Nước mắt đầu non nở thành hoa dại. Ru tàn phiêu dạt chốn cô liêu. Sương vương đầy như đan như thêu. Không che được em một vầng sáng tỏ. Bóng em đi.
Tác giả: Lmst
Có một chiều nao Hà Nội. Cất lên từ ngực biển đầy. Cả dấu chân em ngày ấy. Mắc vào tấm lưới anh hay. Như vẫn vang trong lòng này. Lối xưa động thềm sấu rụng. Tiếng chim treo vào heo may. Trong lá khô rơi còn đây.