Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Việt Quang; Khánh Duy
Từ là từ phu tướng. Bảo kiếm sắc phong lên đàng. Vào ra luống trông tin chàng. Năm canh mơ màng. Em luống trông tin chàng. Ôi gan vàng quặn đau í a. Đường dù xa ong bướm. Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang. Đêm luống trông.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy
Chiều xanh trên đồng bằng Cửu Long. Về đây cho tình dài ngàn sông. Dịu dàng mắt biếc Kiên Giang. Ngọt ngào má thắm An Giang. Nồng nàn tiếng hát đêm Cần Thơ. Thương nhớ. Người đi du mục hồn cỏ hoa. Ngàn năm ai hiểu được lòng.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương; Thanh Thúy
Chiều mơ anh sẽ về từ đèo cao hút gió, có hoa xưa chờ người xưa đó. Chiều mơ anh thấy em buông tóc bên trời, buồn một mình trên tuổi xuân phai. Chiều mơ anh cầm đàn về bờ xưa suối biếc, hát em nghe ngàn lời.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Dung; Hạnh Nguyên
Thoáng trên sông dài lẻ loi con thuyền. Sớm hôm qua lại đi bán từng mớ rau trái bầu. Má Ba qua đời chị phải đụm bọc nuôi đứa em nên người. Chị Hai ơi từng lúc sinh ra chị đã thương em rồi. Bao năm tay bế tay bồng. Má.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Trồng dâu ta nuôi tằm, tằm ăn cho tằm lớn. Lớn lên tằm vàng ươm bóng tơ. Vì đời tằm nhả tơ thỏa lòng ta mong chờ. Dệt tấm lụa dựng cho đời bài thơ. Đây Duy Xuyên quê lụa dịu dàng. Xuôi theo con sông biếc mơ màng. Để mà xem.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh; Thu Giang
Sóng biếc bơ vơ con thuyền lạc. Thánh thót sương bay đến nguyệt cầm. Hẹn cùng em ngày về quê mẹ. Mùa xuân đến cho niềm tin mới. Một thời xa ngút quê hương. Ôi giấc mơ hoàng hoa muôn đời chưa thấy. Đêm say câu hát Giang.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Chế Khanh
Miền Tây đón xuân hồng về đây. Chín nhánh sông trôi phù sa tươi thắm đất này. Mùa xuân lá hoa tươi nhuộm. Những con sông rộng cũng vươn mình ra biển Đông. Đón ta về, ta về Cửu Long. Vĩnh Long miền đất oai linh. Từng sản.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Chập trùng Trường Sơn giăng bóng. Ngàn thước khe sâu, ngàn thước non cao. Đường về Quảng Nam xa lắm. Rừng núi mông mênh, ghềnh thác lênh đênh. Người ở miền nam thương quá màu áo xưa thu vàng. Nhạc chiều chìm trong mắt.