Chiều tàn trong nắng, ta với men rượu cay 
Chìm dần bóng đêm buông xuống quanh căn phòng. 
Mình ta lẻ loi bên ly trà và đam mê làn khói 
Nhắm mắt ta nghe hơi khói vào nhẹ êm đảo tâm hồn. 
Ngày đầu đam mê, ta đâu hay giết chết cuộc đời 
Tình tựa chiêm bao nghe quanh ta lời nói điêu ngoa. 
Ngày ngày xa hoa, nghe đau thương tắt ngấm trên môi 
Hơi khói đưa vào ta ngất ngây đời thời gian vụt tới. 
Mà mình ngỡ như... còn ung dung thiêu đốt trái tim mình 
Ta có ngờ đâu năm tháng dần qua... tình đã chia xa. 
Một mình lê bước lang thang bên thềm xưa 
Người tình ở đâu bóng dáng xưa đâu còn 
Giờ ta lẻ loi, ta ngu khờ rong chơi quên ngày tháng 
Nhắm mắt ta nghe... ôi trái sầu nặng rơi rớt bên thềm