Năm mười, mười lăm hai mươi
Tôi che mắt kiếm em cười rất trong
Con trăng sớm biết mặng nồng
Bay ngang một sợ mây hồng như mơ ơ ơ...
Thương em xé vở học trò
Đêm khuya cắn bút làm thơ tỏ tình
Trên giòng lục bát mông mênh
Gọi mưa về lá hồn nhiên ngủ vùi
Năm mười, mười lăm hai mươi...
Còn người xanh tóc yêu người tóc xanh