Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà
Nhớ đêm từng đêm về, nhớ em tràn trề.. Khi bên cạnh em anh vẫn nhớ nhìu thêm... Nhớ ôi vòng tay người, cùng bao tiếng cười .. Nhớ khi bình mình ôi nhớ khi đêm về. Nhớ khi nhìn em khóc, dù đôi mắt cười mong sao bàn tay anh.
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Phan Anh Nguyễn
Một ngày nào đó, em bước sang ngang. Không còn những điều. Tuyệt vời như khi mới quen. Một ngày tàn nắng, sóng vỗ miên man. Em ở nơi xa, em còn nhớ. Chiều buồn biển vắng có nói em nghe. Anh ở nơi này, anh nhớ em. Mà ngày.
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà; Đức Thịnh
1. Sống buồn lẻ loi, sống buồn khép mình. Từ ngày mình ra đi hai nơi. Sống buồn như thế cứ hoài ngẩn ngơ. Sống buồn cứ là như ngủ mơ. Ai lừa dối ta, ai sợ cách xa. Ra đi rồi cớ sao cứ não nề. Ai còn với ta ai tình.
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà
Tình Yêu anh trao em là quá nhiều, tình yêu em trao anh là chia ly, nhiều khi đi nghĩ chúng mình mắt môi nghẹn ngào, giờ lang thang hè phố buồn thiu, về căn phòng lạnh vắng điều hiu, còn đâu nữa những chiều đón đưa.
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Đức Thịnh
* Tỉnh lại đi em, đừng có mơ Mơ nơi cao xa vũ phàng Mơ trốn mê say khi cuồng quay Mơ trốn xa hoa đêm nhạt nhòa Tỉnh lại đi em, đừng có mơ Mong ngỡ tương lai trong đoạn đây Mong ước nhân gian nào có say Nhưng với riêng em đời
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Đức Thịnh
Năm tháng xưa mình là của nhau thế nhưng đâu rồi Trong giấc mơ của người giờ đây Có anh không, người hỡi Bao năm say ta có bên người còn đâu Làm tuyết trắng mùa đông khóc nhau Nhìn từng con phố ngày xưa vắng lại Nhìn làn
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà; Vy Oanh; Đức Thịnh; Ngọc Trâm; Hoàng Phúc
Không gian mênh mông quá, những niềm vui khi xưa vẫn đây. Sao mi hoen cay bóng dáng người tình ngày nào đâu thấy. Khi xưa nơi đây có gió với mây theo ta hát ca. Giờ ngồi đây hôm nay gió mây đã xa cô đơn đưa ta về.
Tác giả: Đức Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Đức Thịnh
* Nặng nề đi qua góc phố nơi xưa ta có nhau Góc phố vấn vương biết bao lời yêu dấu Nặng nề đi qua những chốn xưa ta đã ước ao Nơi ta hình dung ra một hạnh phúc Nặng nề lết chân di vang đã xa xa chẳng quên Nỗi nhớ cứ dần mất