Thôi mình đi, còn trông chờ chi
Kỷ niệm chỉ thêm xót xa mà thôi
Mộng ... đã tàn rồi !
Quên sầu đi, còn đâu biệt ly
Chỉ cần một giây thoát cơn khổ đau
Mình sẽ bên nhau !
Mơ mà chi, còn mơ làm chi ?
Mệng đời độc cay đã xô ta dần
. . . . . . . . . . . . . . . . . đi vào ngõ tối !
Bao cuộc vui, đến trong phút giây mà thôi
Cũng tan dần mãi ... theo dòng đời
ĐK:
Môi hồng em, giờ như mọi đêm
Để hồn mình như đóa hoa mà thôi
Đừng nói nên lời !
Đôi vòng tay, ngập trong tình say
Còn ngàn đời sau sẽ không còn ai
. . . . . . . . . . . . . . . . . tìm thấy đêm nay !
Sao buồn ơi, ngừng tuôn lệ rơi
Vì cuộc tình ta đến mai sẽ không
. . . . . . . . . . . . . . . . . ai còn chắn lối !
Bao buồn vui, sẽ theo đôi ta mà thôi
Khi tinh cầu đã, thu hẹp rồi ....
(nhạc..., trở lại ĐK...)
Bao buồn vui, sẽ theo đôi ta mà thôi
Khi tinh cầu đã, thu hẹp rồi ....
Bao buồn vui, sẽ theo đôi ta mà thôi
Khi tinh cầu đã, thu hẹp rồi ....