Mùa hạ đến ve sầu ngân nga trong gió
Cánh phượng hồng thắm đỏ một màu tươi
Sao lòng ta thiếu mất niềm vui
Khi xa vắng cô, thầy và bè bạn.
(Nhạc)
Còn ngày này mai mình cách xa
ba tháng sao quá dài
bùi ngùi nhớ thương thầy cô
Ta ca vui đùa, nhảy múa bên thầy, bên cô
Bao tháng năm sách đèn
thương quá mái trường thân yêu.
(Vọng cổ)
Công mẹ cha tạo cho ta hình hài thể xác
ơn thầy cô dạy dỗ cho ta hiểu biết nên người
Chăm sóc, dạy khuyên từng chữ, từng lời
Cho ta được mở mang tâm trí
đạo lý làm người, tình bè bạn, nghĩa quê hương.
Lịch sử, gốc nguồn, địa lý, văn chương
ta lớn lên dưới mái ấm học đường
Có những ngày kiệt sức tàn hơi
thầy cô vẫn mỉm cười đứng trên bục giảng.
Nhờ thầy cô khai phá trái tim và khối óc
mới có được hành trang kiến thức tuổi học trò
Vì lương tâm réo gọi quyết làm tròn
Vì tuổi trẻ tương lai của đất nước
cô thầy dắt dìu, tiếp bước chúng ta đi.
Rời ghế nhà trường, kẻ trước người sau
sao em cứ mong cho tuổi học trò đừng qua mau vội vã
để được cùng bè bạn bên nhau vui buồn chia sẻ
dưới mái học đường mãi nhìn thấy thầy cô.
Năm đại học cuối cùng em tốt nghiệp
Xa mái trường, xa biệt bạn, thầy, cô.
Xếp bút nghiên từ giã tuổi học trò,
Quê hương đợi chung lo cùng xã hội
Đây là lần chia tay thầy, cô
bạn bè và mái trường muôn thuở
Bao giòng lệ mừng vui, bao nụ cười hớn hở
hoà cùng cảm xúc, buồn thương
nhìn nhau nói chẳng nên lời.
Tiễn đưa nhau, mỗi đứa một phương trời.
Các thầy cô tươi cười sung sướng
đưa tiễn học trò chắp cánh bay xa.
Những lời dặn dò như gấm, như hoa
“đem tài sức báo đền quê cha, đất tổ
là các em đã trả ơn thầy cô đó
đèn sách bao năm mới có được ngày này.”
Mười mấy năm dưới mái học đường
em đã không phụ lòng thầy cô mong đợi.
Ngày nay được thành danh đỗ đạt
trọn một đời tạc dạ những tình thương.
Rời mái trường về với quê hương
cuộc đời mới đang chờ nơi phía trước.
Công mẹ cha như núi cao, biển lớn
ơn thầy cô soi sáng vạn nẻo đường.
Từ tạ cô thầy đôi ngã chia ly
nguyện trao dồi tài sức đáp đền ơn sâu nặng.
Thế hệ chúng em tương lai sáng lạn
nhớ mãi trọn đời công sức thầy cô.