Tuổi Trẻ Việt Nam là hầm hố chông gai 
Mắt đăm đăm nhìn những xóm thôn lúa vùi 
Sớm mai nào nhìn đoàn quân qua đầu núi 
Nghe trong lòng một nỗi ngậm-ngùi 
Tuổi trẻ Việt Nam là rừng núi nguy nan 
Bắc Nam hai miền những đứa con ngang-tàng 
Sao không chờ diệt mối thù chung 
Hai mươi năm là xác người Việt nằm 
ÐK: 
Làm sao ta giết hết những đứa con Việt Nam 
Dù quê hương bóng tối trong tim vẫn chờ mong 
Xưa ta không thù-hận vì đâu tay ta vấy máu 
Mai đây ai chiến đấu cho nước non dài lâu 
Trên cánh đồng và khắp bao núi rừng 
Anh em đã chết máu xương hòa trong 
Một tấm lòng chung 
Tuổi trẻ Việt Nam mìn và súng trong tay 
Lớn lên trên hoang-tàn trên đất không tiếng cười 
Cơn mơ nào vừa bừng lên trong giờ cuối 
Khi viên đạn vừa cắm vào người 
Tuổi trẻ Việt Nam nhìn trời sáng phương Ðông 
Thấy tương-lai là những đấu tranh không ngừng 
Mai đây từng giọt máu hùng anh 
Xin quê hương nở lớn từng nụ hồng 
(vào ÐK) 
Tuổi trẻ Việt Nam ngồi vào chiếc xe lăn 
Nhớ, chân tay nào đã cách xa thân mình 
Trên chiếc nạng một rạng đông chưa kịp lớn 
Trong hy vọng đã có nụ tàn 
Tuổi trẻ Việt Nam còn vừng trán nhăn nheo 
Sáng bên kia rừng tối đã qua lưng đèo 
Trong tim người Phật Chúa chìm sâu 
Hai mươi năm tội ác còn nhiệm mầu 
(vào ÐK để hết)