Khi mùa thu đến ánh hoa Phù Dung in cành
Nhìn đàn bướm trắng bay nhanh mỏng manh
Những giấc mơ xưa hiện về giữa lúc ánh tơ
Anh biết nói gì với mùa thu?
Một phút điên cuồng Cô Tô mất
Ngàn năm ân hận nữa Phù Sai
Nên anh ghê sợ cho đôi mắt
Giấc mộng đêm nào trong Liễu Trai
Mộng đã qua rồi anh mới nhớ
Rằng xưa Bao Tự cũng cuồng điên
Bao nhiêu tơ lụa đem xé nát
Mong được tiếng cười trong mắt em
Đường về ngàn lối
Giòng sông xưa còn in bóng mây đi
Tình yêu em như còn mãi
Trang giấy nào viết đủ nét tình si
Để có những chiều im tắm nắng
Người ta nhớ lại mối tình đi
Theo trăng không ngủ anh thao thức
Sao nỡ dối lòng Dương Quý Phi!