Từ ngày vắng em rồi, phố u hoài hắt hiu.
Dòng đời cứ xoay đều, anh mang đời lá rêu.
Xa nhau bao mưa nắng, anh luôn ôm cay đắng.
Từng chiều bước âm thầm quạnh hiu.
Từ ngày vắng nhau rồi, anh nghe đời nổi trôi.
Chỉ còn xót xa đây, cơn mưa về lắt lay.
Em mang bao đêm tối, bao vây anh muôn lối.
Ðợi chờ đến bao giờ, người ơi !
ÐK :
Anh chông chênh ước mơ, đóa hoa trên tay héo khô.
Em như con giông tố vây ngày tháng, con tim sao nhói đau,
tiếng yêu nhiều lăm không nói.
Ðêm nghe đời mình hoang vu.