Cỏ lá đứng chơ vơ không tình yêu.
Loài thú sống lang thang không tổ ấm.
Chỉ có thế nhân thôi mang tình yêu.
Và có những con tim luôn thổn thức.
Ðể rồi trái tim kia chợt quạnh hiu.
Khi người tình đã ra đi trong tiếc nuối.
Bỏ ta giữa chơi vơi với nỗi đau.rất con người.
ÐK: Này người đã vui lên trên nẻo đường tình.
Dể ngày trái ngang than khóc một mình.
Cuộc đời trớ trêu khi con tim ta chẳng là sỏi đá.
Cuộc đời sẽ cho ta những nụ cười và tình sẽ cho ta những dòng lệ.
Dù gì đã mang con tim nhân gian xin vẫn được yêu.
Cuộc đời sẽ qua, cuộc tình cũng qua.
Chẳng còn nỗi đau, chẳng còn xót xa.
Chỉ còn trái tim mang dấu tình yêu.