Giọt mưa đã rơi trên phím sầu
Nghe như có ai thở than
Bờ sông vắng cơn mê rã rời
Xa nhau khi trời giông bão.
Người yêu đã ra đi lúc nào
Yêu thương đến nay dở dang
Rừng xưa đã thay bao lá vàng
Chờ ai bao đêm sương xuống.
Em có nhớ phút cuối môi hôn nào sao vội vàng
Còn đây trên gối chăn bao dư âm ngỡ ngàng
Những khúc hát đã đến trong cơn mơ sẽ phai dần
Kỷ niệm ơi xa vắng.
Có nước mắt thánh thót rơi trên bờ vai dịu dàng
Ngày mai trên phố sẽ có ai quên lối về
Những ánh mắt đắm đuối hôm nao như đã không còn
Cuộc tình như thế thôi ta xa nhau từ đây.